[Chương 1]
Phía Tây Thái Bình Dương có một đảo quốc, tên của nó chính là Đam Mĩ nước liên hợp cộng hoà, tên gọi tắt Đam Quốc. ở trong này dân phong vật phụ, khoa học kỹ thuật tiên tiến. Tác phong tự do, tối trọng yếu là ở nơi này đồng tính kết hôn là hợp pháp. Ở trong này đồng tính kết hôn cùng khác phái kết hôn phổ biến giống nhau.
Nhạc Tiểu Mễ chính là sinh trưởng tại địa phương đáng yêu này. Cha mẹ hắn cũng là vợ chồng đồng tính, ba Yên Vui cùng với mẹ Thước Nhược Nhân cùng nhau giáo dục Tiểu Mễ. Bọn họ dốc lòng chiếu cố hắn, bất tri bất giác Tiểu Mễ đã 16 tuổi, đã đến tuổi kết hôn! Đêm hôm sau ngày sinh nhật, đó là một buổi tối nguyệt hắc phong cao (trăng đen gió lớn), ba và mẹ hắn thừa dịp trăng lên đi hưởng tuần trăng mật, để lại Tiểu Mễ ở nhà. Chỉ lưu lại một tờ giấy duy nhất cho hắn: " Tiểu Mễ bảo bối, ba cùng mẹ muốn đi thám hiểm Bơ-mu-đa, thuận tiện đi hưởng tuần trăng mật, ngươi phải ngoan ngoãn giữ nhà nga! Bye!"
"Đáng giận, ba mẹ rất đáng ghét , cư nhiên bỏ lại Tiểu Mễ chạy đi hưởng tuần trăng mật! Tiểu Mễ cũng đi luôn!" Nhạc Tiểu Mễ bỉu môi, tự nhủ nói.
" Rột rột~~~" bỗng nhiên bụng truyền đến tiếng vang, nguyên lai đã muốn mười giờ, hắn còn không có bữa sáng để ăn! trước nên ưu đãi bản thân đi!
Mở ra hợp hương vị từ chén mặt đóng gói, đem dĩa ăn lấy ra rót nước sôi vào, chờ mười lăm phút có thể ăn! Tiểu Mễ thích hương vị chén mặt, bởi vì hắn không cần phải thêm đồ gia vị, chỉ cần xuất ra dĩa ăn thêm nước vào là có thể chờ ăn! không phải hắn sẽ không phải nấu, chính là hắn lười mà thôi! huống hồ một người ăn cũng không cần có ý tứ làm gì!
"3, 2, 1!" hắn ngồi ở sô pha tiền đếm ngược : " Hảo, có thể ăn!"
Hắn tìm đến điều khiển, mở ra TV. TV đưa tin tức âm nhạc đặc biệt độc đáo. Tiểu Mễ vừa ăn chén mặt điều một bên nhìn màn hình TV.
" Hiện tại tin tức đặc biệt như sau!" tin tức từ TV, thanh âm đầy nhịp điệu của Biên Tập Viên vang lên: " Sáng nay ở quốc gia ta, chuyến bay cất cánh đi Bơ-mu-đa - phi cơ của Đam Nhạc hàng không sáng nay 9:50 đang trên bầu trời Bơ-mu-đa đột nhiên biến mất, trên phi cơ hơn 86 hành khách cùng toàn bộ nhân viên đồng loạt mất tích. quốc gia chúng ta đã phái bộ đội đặc biệt đi trước tiến hành sưu cứu, bất quá căn cứ theo lời nói của cư dân địa phương có vẻ hành khách cùng nhân viên khó có cơ hội tiếp cận binh lính! bởi vì ở phi cơ mất tích ở đây rất thường xuyên, rất nhiều người tìm hai mươi mấy năm cũng tìm không được."
" Phốc!" vừa mới ăn diện điều, Tiểu Mễ đều phun ra hết bàn trà.
" Căn cứ thông tin, lúc ấy phi cơ có 76 người của Đam Quốc, 5 người mất tích trong nước ứng với 5 cái tên trong danh sách, danh sách mất tích sẽ công bố sau. Đam Nhạc hàng không hiện tại đã khai thông 10 tuyến Hồng Ngoại Cung Thị để tuần tra, điện thoại là: ◎◎◎◎◎◎◎◎. Bản tin đã được đưa xong. Tin tức mới sẽ đưa tin sau. tạm biệt!"
Chén mặt trong tay " phanh" một tiếng ngã xuống đất.
Tiểu Mễ khó có thể tin được, vô ý làm đau đùi mình: " đau quá!" nguyên lai không phải nằm mơ! như vậy ba mẹ thật sự đã xảy ra chuyện! Tiểu Mễ gọi điện thoại đến công ty hàng không.
" Alo, Đam Nhạc hàng không tuần tra tuyến hồng ngoại xin nghe."
" Nhờ ngươi giúp ta một chút, trong danh sách mất tích có Yên Vui và Thước Nhược Nhân không?"
" Phiền ngươi chờ một chút."
Một lát sau, đầu bên kia điện thoại, thanh âm của người trực tổng đài vang lên: " Thực chia buồn, danh sách trên là có Yên Vui tiên sinh cùng Thước Nhược Nhân tiên sinh! xin đừng quá bi quan, bản công ty sẽ đem hết toàn lực đi sưu cứu......"
Nhạc Tiểu Mễ đã muốn nghe không được người trực tổng đài đang nói cái gì, hắn theo bản năng treo điện thoại lên.
" Sẽ không đâu! ba mẹ, có lẽ không đi phi cơ đó, là công ty hàng không lầm ! nhất định là như vậy!" hắn không ngừng mà an ủi chính mình.
Ba mẹ mất tích suốt hai tháng , đến bây giờ chẳng những bặt vô âm tính, chủ nợ cũng đã vào nhà. Nguyên lai ba mẹ hắn thiếu nợ rất nhiều, hiện tại bọn họ mới mất tích một tháng, chủ nợ liền khẩn cấp đến đòi. Cuối cùng bị pháp viện công khai bán đấu giá phòng ở của bọn họ, mới đem nợ nần còn lại trả. Tuy nhiên vẫn còn lại vài vạn khối.
Cuối cùng Nhạc Tiểu Mễ đến một gian nhà ít nhất có 30 năm tuổi. Đúng vậy! Gian nhà cũ đến nổi trộm cũng không thèm vào lại chính là phòng ở của Nhạc Tiểu Mễ thuê. Hắn không tin ba cùng mẹ gặp nạn, hắn đem một phần tiền ít ỏi còn lại để sống qua ngày, phần còn lại dùng để tìm hiểu tin tức về ba mẹ hắn. Hắn tin tưởng ba cùng mẹ nhất định bình an trở về!
Tuy rằng công ty hàng không đã đền tiền, nhưng đối với Tiểu Mễ mà nói lại giống như như muối bỏ biển. không có tác dụng!
Hôm nay là ngày cuối cùng của dịp nghỉ hè, ngày mai sẽ phải đi học! Tiểu Mễ lại nhìn sổ tiết kiệm than thở!
Ai! đến trường = giao học phí = rủi ro! làm sao hắn có thể vui vẻ đây? hôm nay hắn đi đóng học phí , thật sự là thái quá, vì cái gì hắn trước kia chưa từng cảm thấy học phí quá đắt? Hai tháng trước ngay cả chính hắn cũng không biết hắn sẽ như thế này! Mua đồ ăn phải có tặng kèm rau thơm, mua thịt heo phải tính toán từng li từng tí (chém gió=))), mua cá còn muốn người ta tặng một đuôi cá, hiện tại hắn đối với giá thị trường đã thành sát thủ. Nếu không phải hắn lớn lên người gặp người thích, xe gặp xe sợ, những người bán hàng sợ rằng thấy hắn từ xa liền quay đầu bỏ chạy?
Hôm nay là một ngày chiến lợi phẩm —— trứng tôm, vẫn là ngày mai có thể ăn lại đi!
Hôm nay là ngày đầu tiên khai giảng, bài đầu tiên của trường học là khai giáo hội, sau đó tiếp tục họp trong phòng khai ban hội, phát sách giáo khoa. hiệu trưởng ở bục giảng đọc ‘ khảng cái trào dâng ’ , mà dưới đài những người dụng tâm nghe không bao nhiêu. Tiểu Mễ nghe hiệu trưởng nói hưu nói vượn, Tiểu Mễ tình nguyện làm lấy công kiếm tiền!
Lúc này Tiểu Mễ đang ở bên một cái máy tính mới, chỉ cần tại giáo hội ghi ba điều, cơm chiều hôm nay lại có tin tức (giống như có cơm ăn đó)!
Phía Tây Thái Bình Dương có một đảo quốc, tên của nó chính là Đam Mĩ nước liên hợp cộng hoà, tên gọi tắt Đam Quốc. ở trong này dân phong vật phụ, khoa học kỹ thuật tiên tiến. Tác phong tự do, tối trọng yếu là ở nơi này đồng tính kết hôn là hợp pháp. Ở trong này đồng tính kết hôn cùng khác phái kết hôn phổ biến giống nhau.
Nhạc Tiểu Mễ chính là sinh trưởng tại địa phương đáng yêu này. Cha mẹ hắn cũng là vợ chồng đồng tính, ba Yên Vui cùng với mẹ Thước Nhược Nhân cùng nhau giáo dục Tiểu Mễ. Bọn họ dốc lòng chiếu cố hắn, bất tri bất giác Tiểu Mễ đã 16 tuổi, đã đến tuổi kết hôn! Đêm hôm sau ngày sinh nhật, đó là một buổi tối nguyệt hắc phong cao (trăng đen gió lớn), ba và mẹ hắn thừa dịp trăng lên đi hưởng tuần trăng mật, để lại Tiểu Mễ ở nhà. Chỉ lưu lại một tờ giấy duy nhất cho hắn: " Tiểu Mễ bảo bối, ba cùng mẹ muốn đi thám hiểm Bơ-mu-đa, thuận tiện đi hưởng tuần trăng mật, ngươi phải ngoan ngoãn giữ nhà nga! Bye!"
"Đáng giận, ba mẹ rất đáng ghét , cư nhiên bỏ lại Tiểu Mễ chạy đi hưởng tuần trăng mật! Tiểu Mễ cũng đi luôn!" Nhạc Tiểu Mễ bỉu môi, tự nhủ nói.
" Rột rột~~~" bỗng nhiên bụng truyền đến tiếng vang, nguyên lai đã muốn mười giờ, hắn còn không có bữa sáng để ăn! trước nên ưu đãi bản thân đi!
Mở ra hợp hương vị từ chén mặt đóng gói, đem dĩa ăn lấy ra rót nước sôi vào, chờ mười lăm phút có thể ăn! Tiểu Mễ thích hương vị chén mặt, bởi vì hắn không cần phải thêm đồ gia vị, chỉ cần xuất ra dĩa ăn thêm nước vào là có thể chờ ăn! không phải hắn sẽ không phải nấu, chính là hắn lười mà thôi! huống hồ một người ăn cũng không cần có ý tứ làm gì!
"3, 2, 1!" hắn ngồi ở sô pha tiền đếm ngược : " Hảo, có thể ăn!"
Hắn tìm đến điều khiển, mở ra TV. TV đưa tin tức âm nhạc đặc biệt độc đáo. Tiểu Mễ vừa ăn chén mặt điều một bên nhìn màn hình TV.
" Hiện tại tin tức đặc biệt như sau!" tin tức từ TV, thanh âm đầy nhịp điệu của Biên Tập Viên vang lên: " Sáng nay ở quốc gia ta, chuyến bay cất cánh đi Bơ-mu-đa - phi cơ của Đam Nhạc hàng không sáng nay 9:50 đang trên bầu trời Bơ-mu-đa đột nhiên biến mất, trên phi cơ hơn 86 hành khách cùng toàn bộ nhân viên đồng loạt mất tích. quốc gia chúng ta đã phái bộ đội đặc biệt đi trước tiến hành sưu cứu, bất quá căn cứ theo lời nói của cư dân địa phương có vẻ hành khách cùng nhân viên khó có cơ hội tiếp cận binh lính! bởi vì ở phi cơ mất tích ở đây rất thường xuyên, rất nhiều người tìm hai mươi mấy năm cũng tìm không được."
" Phốc!" vừa mới ăn diện điều, Tiểu Mễ đều phun ra hết bàn trà.
" Căn cứ thông tin, lúc ấy phi cơ có 76 người của Đam Quốc, 5 người mất tích trong nước ứng với 5 cái tên trong danh sách, danh sách mất tích sẽ công bố sau. Đam Nhạc hàng không hiện tại đã khai thông 10 tuyến Hồng Ngoại Cung Thị để tuần tra, điện thoại là: ◎◎◎◎◎◎◎◎. Bản tin đã được đưa xong. Tin tức mới sẽ đưa tin sau. tạm biệt!"
Chén mặt trong tay " phanh" một tiếng ngã xuống đất.
Tiểu Mễ khó có thể tin được, vô ý làm đau đùi mình: " đau quá!" nguyên lai không phải nằm mơ! như vậy ba mẹ thật sự đã xảy ra chuyện! Tiểu Mễ gọi điện thoại đến công ty hàng không.
" Alo, Đam Nhạc hàng không tuần tra tuyến hồng ngoại xin nghe."
" Nhờ ngươi giúp ta một chút, trong danh sách mất tích có Yên Vui và Thước Nhược Nhân không?"
" Phiền ngươi chờ một chút."
Một lát sau, đầu bên kia điện thoại, thanh âm của người trực tổng đài vang lên: " Thực chia buồn, danh sách trên là có Yên Vui tiên sinh cùng Thước Nhược Nhân tiên sinh! xin đừng quá bi quan, bản công ty sẽ đem hết toàn lực đi sưu cứu......"
Nhạc Tiểu Mễ đã muốn nghe không được người trực tổng đài đang nói cái gì, hắn theo bản năng treo điện thoại lên.
" Sẽ không đâu! ba mẹ, có lẽ không đi phi cơ đó, là công ty hàng không lầm ! nhất định là như vậy!" hắn không ngừng mà an ủi chính mình.
Ba mẹ mất tích suốt hai tháng , đến bây giờ chẳng những bặt vô âm tính, chủ nợ cũng đã vào nhà. Nguyên lai ba mẹ hắn thiếu nợ rất nhiều, hiện tại bọn họ mới mất tích một tháng, chủ nợ liền khẩn cấp đến đòi. Cuối cùng bị pháp viện công khai bán đấu giá phòng ở của bọn họ, mới đem nợ nần còn lại trả. Tuy nhiên vẫn còn lại vài vạn khối.
Cuối cùng Nhạc Tiểu Mễ đến một gian nhà ít nhất có 30 năm tuổi. Đúng vậy! Gian nhà cũ đến nổi trộm cũng không thèm vào lại chính là phòng ở của Nhạc Tiểu Mễ thuê. Hắn không tin ba cùng mẹ gặp nạn, hắn đem một phần tiền ít ỏi còn lại để sống qua ngày, phần còn lại dùng để tìm hiểu tin tức về ba mẹ hắn. Hắn tin tưởng ba cùng mẹ nhất định bình an trở về!
Tuy rằng công ty hàng không đã đền tiền, nhưng đối với Tiểu Mễ mà nói lại giống như như muối bỏ biển. không có tác dụng!
Hôm nay là ngày cuối cùng của dịp nghỉ hè, ngày mai sẽ phải đi học! Tiểu Mễ lại nhìn sổ tiết kiệm than thở!
Ai! đến trường = giao học phí = rủi ro! làm sao hắn có thể vui vẻ đây? hôm nay hắn đi đóng học phí , thật sự là thái quá, vì cái gì hắn trước kia chưa từng cảm thấy học phí quá đắt? Hai tháng trước ngay cả chính hắn cũng không biết hắn sẽ như thế này! Mua đồ ăn phải có tặng kèm rau thơm, mua thịt heo phải tính toán từng li từng tí (chém gió=))), mua cá còn muốn người ta tặng một đuôi cá, hiện tại hắn đối với giá thị trường đã thành sát thủ. Nếu không phải hắn lớn lên người gặp người thích, xe gặp xe sợ, những người bán hàng sợ rằng thấy hắn từ xa liền quay đầu bỏ chạy?
Hôm nay là một ngày chiến lợi phẩm —— trứng tôm, vẫn là ngày mai có thể ăn lại đi!
Hôm nay là ngày đầu tiên khai giảng, bài đầu tiên của trường học là khai giáo hội, sau đó tiếp tục họp trong phòng khai ban hội, phát sách giáo khoa. hiệu trưởng ở bục giảng đọc ‘ khảng cái trào dâng ’ , mà dưới đài những người dụng tâm nghe không bao nhiêu. Tiểu Mễ nghe hiệu trưởng nói hưu nói vượn, Tiểu Mễ tình nguyện làm lấy công kiếm tiền!
Lúc này Tiểu Mễ đang ở bên một cái máy tính mới, chỉ cần tại giáo hội ghi ba điều, cơm chiều hôm nay lại có tin tức (giống như có cơm ăn đó)!
Ngồi bên cạnh hắn là một gã đệ tử có tuổi, giống như yên lặng nhìn hắn hồi lâu , Tiểu Mễ không xem nhẹ tầm mắt của hắn, ngẩng đầu trừng mắt hắn.
Hách! là, là dễ nhìn nha! Tiểu Mễ có trong nháy mắt thất thần, bất quá rất nhanh trở về quá thần ! thiết, rất giỏi a! phàm là ngăn cản hắn phát tài giết không tha! cho dù là dễ nhìn cũng không được!
" Đang nhìn cái gì? ngươi có thể gần một chút nữa!" Tiểu Mễ cố chỉ nơi mềm mại nói.
Đối phương hiển nhiên bị hành động của hắn làm cho có điểm thụ sủng nhược kinh.Đúng lúc này, Tiểu Mễ hung tợn lộ ra nguyên hình: " ngươi lại nhìn, ta liền đào mắt của ngươi nga!"
Nguyên lai bị bộ dạng đáng yêu của hắn hấp dẫn, thực tại hắn giống như Tứ Xuyên biến sắc mặt (sắc mặt biến đội nhanh chóng) tuyệt kỷ bộ dáng hoảng sợ.
Nguyên lai chỉ là móng vuốt con mèo nhỏ thôi! Kỉ Diệu lộ ra một tia hứng thú tươi cười.
Bị người mắng còn cười được, người này khẳng định đầu óc có vấn đề. Ai, bộ dạng suất chúng lại không thể dùng được? còn không phải cái bệnh thần kinh! Tiểu Mễ ở trong lòng thay người nhà Kỉ Diệu khổ sở, trong nhà có người như thế, nhất định cũng thật không tốt quá đi? nhưng là, bọn họ cũng không có thể đem hắn tùy tùy tiện tiện ra ngoài dọa người a!
Tiểu Mễ thu hồi tầm mắt tiếp tục nhập tâm lo kiếm nghiệp lớn!
Mới khai giảng một tuần, Tiểu Mễ cũng đã ở trong trường học đánh ra trò —— khu môn Tiểu Mễ cũng như thế! hắn không chút nào che dấu chính mình là tử yêu tiễn(kẻ yêu tiền), còn muốn không ít phương pháp hãm hại, ách, là kiếm gạo! hắn nghĩ ra rất nhiều phương pháp kiếm tiền. Làm cùng học là trọng điểm, tiểu vật phẩm trang sức trong trường học bán rất tốt! chỉ cần có thể kiếm tiền, cũng không phải trái pháp luật cùng vi phạm đạo đức lương tâm ( tuy nói hắn thiếu tiền, bất quá tiền tài bất nghĩa hắn là sẽ không cần! cái gọi là quân tử ái tài, thủ chi có câu mị!) hắn đem hết khả năng đi kiếm tiền!
" Tiểu Mễ, ngươi lần trước đánh máy cho ta, ngươi có thể sẽ giúp ta đánh hai điều ? muội muội của ta cũng muốn!" Phương Phi Vũ thừa dịp thời gian giờ ngọ ăn cơm, đi đến chỗ ngồi của Tiểu Mễ hỏi.
" Tốt, không thành vấn đề!" giống cái máy vi tính ở nhà còn có vài chỗ cần đánh, đều là hắn thừa dịp thời gian buổi tối trước khi ngủ mà đánh máy. bởi vì ở trường học có nhiều người cần,so sánh tốt, hiện tại hắn cũng không đem tiểu vật phẩm trang sức phóng tới cửa hàng gửi bán ! Tiểu Mễ xuất ra bản bút ký nhỏ ở trên đầu viết xuống số lượng hàng hóa của Phương Tiểu Vũ định ra.
" Tiểu Mễ, không bằng ta hôm nay mời ngươi ăn cơm đi!" Phương Phi Vũ hướng tới hắn mời
" không cần!" Tiểu Mễ xuất ra một cái bánh mì cùng một lọ nước "ta có đồ ăn rồi!"
Thoắt một cái, Phương Phi Vũ đành phải rời đi phòng học.
" Tiểu Mễ, ta hôm nay có mang theo cà mèn, ngươi giúp ta ăn một cái đi!" Trưởng lớp Hồng Y Nguyên, tuy rằng nàng nói là mang nhiều, chính là Tiểu Mễ dùng ngón chân cúi đầu đều biết nàng đang nói dối, nhưng Tiểu Mễ cũng không vạch trần.
" Chính là ta có mang theo bánh mì."
" Để dành buổi tối ăn khuya đi! bánh mì có thể để lâu, nhưng cặp lồng đựng cơm của ta chờ không được lâu như vậy đâu!"
"Được rồi!" đối với người tốt này, Tiểu Mễ thật sự không có cách nào, bất quá nếu đổi lại là những người khác trong lời nói hắn nhất định sẽ không chịu nhận, bởi vì rất nhiều người đều thích sắc đẹp của hắn, vô luận là nam hay là nữ, lại chỉ có nàng là ngoại lệ, bởi vì nàng là TBG, còn ái nữ sinh, mà thân là nam sinh như hắn tuyệt đối sẽ không bị nàng xem trọng!
Nàng đối Tiểu Mễ thật giống như đối đãi với thân đệ đệ, có chút thời điểm làm cho Tiểu Mễ cảm động một phen.
" Nhạc Tiểu Mễ! ngươi đi ra cho ta!" Tiểu Mễ cùng Hồng Y Nguyên ở trên cỏ ăn cơm, lại bị bỗng nhiên một tên hoảng sợ lao tới, thiếu chút nữa bị sặc.
" Ta chính là Nhạc Tiểu Mễ." vẻ mặt của Tiểu Mễ như thể "ta nhận thấy ngươi chính là biểu tình của con chuột.”
" Ngươi chính là Nhạc Tiểu Mễ?" cái tên liều lĩnh bộ dạng không tin.
" Đúng vậy! có vấn đề gì a?" Tiểu Mễ túm túm nói." ngươi rốt cuộc có chuyện gì? chẳng lẽ nói ngươi là cố ý tới nơi này để trừng mắt nhìn ta à?" thật sự là đầu heo!
" Ngươi, vì cái gì đoạt vị hôn thê của ta?" hắn nổi giận đùng đùng nói, ngươi không trả lời thuyết phục, ta sẽ khiến cho bộ dạng người "rất đẹp mắt".
" Vị hôn thê của người là ai a?" Tiểu Mễ không hiểu ra sao nói.
" Trần Họa Tri!"
cái gì? trần mê gái?" không biết!"
" Không biết? nàng vì ngươi cùng ta chia tay?" hắn vãn khởi ống tay áo, một bộ chuẩn bị đánh nhau!" xem ra ngươi là không thấy quan tài không đổ lệ !"
" Từ từ!" Đây chẳng phải là tội danh đã định, chẳng những oan uổng, hơn nữa tiền thuốc men không tiện nghi nga." thứ nhất ta không biết cái gì Trần Họa Tri, Trần Mê Gái, thứ hai ta đã có vị hôn phu ! tuyệt đối sẽ không liên quan đến vị hôn thê của ngươi!" dưới tình thế cấp bách, lời nói không qua đại não mà thốt ra.
" Hảo, ngươi nói ngươi có vị hôn phu, tốt lắm, ngươi gọi hắn đi ra đối chất!" hắn căn bản không tin lời nói của Tiểu Mễ: " hoặc là căn bản không có người này?"
" Ta......" Tiểu Mễ thân thủ đem một cái nam sinh ôm đồm: " Hắn! chính là vị hôn phu của ta"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét