Đồng Thiên Cốc

Thứ Tư, 29 tháng 12, 2010

[DANMEI] LÃO BÀ CỦA TA 16 TUỔI - CHƯƠNG 6

[Chương 6]

Bởi vì thân thể không khỏe, Tiểu Mễ vẫn tiếp tục xin phép ở nhà tĩnh dưỡng hai ngày mới đi học.
Tiểu Mễ vừa mới tiến vào phòng học, liền bị tiểu Hồng lôi vào không ngừng hỏi.

” Tiểu Mễ, ngươi bị gì nghỉ học hai ngày thế? hại ta nhàm chán quá.”
” Không có gì, chỉ là không thoải mái mà thôi.” Tiểu Mễ xèo xèo ngô ngô nói.
” Rốt cuộc sao lại không thoải mái?” tiểu Hồng người này, thật là, một chút cũng không xem sắc mặc của người khác!
” Cảm mạo.” thật sự nói không nên lời, hắn chỉ nghiêm chỉnh chấp hành nghĩa vụ của trượng phu mà thôi, làm cho chính mình toàn thân đau đớn đến không bước ra cửa nổi.
” Cảm mạo a?” tiểu Hồng lấy ra một viên kẹo từ trong túi: ” Cho ngươi nè! cảm mạo nên ăn nhiều vi-ta-min C một chút.”
” Cám ơn nga.”
” Di? Tiểu Mễ trên cổ người dính cái gì kìa? bị sâu cắn hả? Hồng Hồng ta nơi này có dầu cao Vạn Kim, ta giúp ngươi thoa.” nói xong từ túi lấy ra dầu Vạn Kim.
Không thể nói ra là hôn ngân, Tiểu Mễ chỉ có thể từ chối nàng . Cái tên chết tiệt kia ( Kỉ Diệu ) còn dám để hôn ngân ở nơi này, muốn cho hắn xấu mặt phải không? Hảo! quyết định , tháng này tiền tiêu vặt của Kỉ Diêu giảm bớt 10%!
” Đó không phải là sâu cắn là, hôn ngân mới đúng!” lúc này một thanh âm làm cho thiên hạ loạn lên
” Ngươi đừng nói bậy!” Tiểu Mễ kích động vỗ bàn đứng lên, trên mặt khí ( xấu hổ) đỏ bừng.
” Đúng vậy! ngươi có cách nào chứng minh đây là hôn ngân?” tiểu Hồng rất nghĩa khí giúp Tiểu Mễ.
” Nếu không phải, hắn sao lại kích động như vậy! có tật giật mình, phải không? Chỉ có ngươi ngu ngốc mới không biết!” nghe nói Mai Nhân Ái này thích Trương Lâm nhưng là bị cự tuyệt , nàng vẫn ghi hận trong lòng, thật tức chết khi Hồng Y Nguyện đoạt đi Trương Lâm của nàng.
” Ngươi! cho dù là hôn ngân thì như thế nào? điều này chứng minh lão công của Tiểu Mễ yêu thương hắn thôi, mà ngươi ‘ không ai yêu ’ muốn cũng muốn không được đâu!” tiểu Hồng châm chọc nói.
” Ngươi! ngươi đừng tưởng Trương Lâm thích ngươi, ngươi liền kiêu ngạo như vậy. Một ngày nào đó nàng sẽ vứt bỏ ngươi trở về bên ta! ngươi chờ coi! I will be back !” nàng học theo cách nói chuyện cũa ngôi sao điện ảnh Mỗ Mỗ, lộ ra bộ dáng thực tiêu sái.
Tránh ở một bên là Kỉ Hủ, hắn nghe được cuộc nói chuyện của bọn họ, lấy vận tốc ánh sáng đi đến gần Tiểu Mễ. Hắn không nói gì kéo áo Tiểu Mễ lên!
” A…… trời ạ!” chỉ thấy vùng cổ cùng ngực Tiểu Mễ đầy hôn ngân.Oh, No! Diệu ca ca đồ vật này ăn rồi, không thuần khiết .( hình như là Kỉ Diệu ăn người ta mà)
” Uy! ngươi làm gì vậy!” Tiểu Mễ lập tức đẩy hắn ra, thật cẩn thận vuốt lên vạt áo, cài lại nút thắt. Hô! may mắn! quần áo của hắn không bị Kỉ Hủ xé, cái này là hàng hiệu nha ( bất quá là mua vào thời điểm giảm giá). Hên là một lần đầu chứ nếu cứ như vậy, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Kỉ Hủ.(em này thương quần áo còn hơn trinh tiết, không lo bị thấy hết mà lo cho cái áo. Thật sự tài hạ bội phục)
” Không cần!” Kỉ Hủ dùng ánh mắt thống hận xem xét hắn.
” Để làm chi!” Tiểu Mễ thật sự không hiểu biểu đệ kì quái của Kỉ Diệu: ” Ngươi đừng tưởng rằng ngươi là biểu đệ của Kỉ Diệu thì có thể xằng bậy a! nếu ngươi dám phá hư quần áo của ta, ta sẽ đánh ngươi! “
” Ngươi là quỹ yêu tiền!” này quỹ yêu tiền không xứng với Diệu ca ca vĩ đại của ta. Diệu ca ca! ngươi chờ, tiểu sinh động rất nhanh sẽ cứu vớt ngươi thoát khỏi ma chưởng của quỹ yêu tiền! hạ quyết tâm, Kỉ Hủ tao nhã rời đi.
Tiểu Mễ cùng tiểu Hồng nhìn thấy Kỉ Hủ nổi giận đùng đùng đến rồi lại nổi giận đùng đùng đi. Ngẫu nhiên còn kèm theo tiếng cười khoái trá, làm cho bọn họ hai người nổi da gà.
$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$
” Kỉ Diệu, ngươi làm gì mà cười với vẻ mặt ghê tởm như vậy.” bạn của Kỉ Diệu Giang Qùng một tay khoát lên bờ vai của hắn.
” A…… điểm nhẹ.” Kỉ Diệu cười hì hì nói.
“Sao vậy? bị mèo hoang cào bị thương à?” Giang Quân trêu ghẹo nói.
” Ha hả!”
” Làm gì mà cười với vẻ mặt dâm đãng như thế, ghê tởm chết.”
” Ha hả!” Kỉ Diệu vẻ mặt thần bí ghé bên tai hắn nói: ” Ta muốn là một nam tử hán chân chính!”
” Nam tử hán?” Giang Quân nhất thời hiểu ý bất quá nói: ” Di, ngươi không phải……”
” Đúng vậy.” Kỉ Diệu khẩn cấp nói.
” Dát? không nghĩ tới ngươi bất mãn như vậy, cư nhiên chạy tới phiêu X .” Giang Quân vẻ mặt tiếc nuối nói: ” Điều này cũng không thể trách ngươi, ngươi đang tuổi huyết khí phương cương (tuổi trẻ) , nhưng tẩu tử lại không chịu cùng ngươi ‘ love love’, như vậy cũng là lẽ thường tình. Bất quá, huynh đệ a, an toàn vẫn là tốt nhất, bằng không chọc tới A tự đầu gì đó trở về là nguy rồi!”
” Đi chết đi! ai nói ta đi phiêu X? ta đường đường Kỉ gia đại thiếu gia —— Kỉ Diệu, ngọc thụ lâm phong, anh tuấn tiêu sái, thần thái cao nhã, khí vũ phi phàm, hào phóng ngất trời, khí vũ hiên ngang, tâm cao khí ngạo, cao lớn uy mãnh ( lược bỏ mấy trăm chữ )—— ta thảm đến nổi phải đi phiêu X sao? chỉ cần ta nói một tiếng người tự động hiến thân xếp hàng từ đến đấn Nam Cực đó!”
” Bất quá đêm khuya thanh vắng vẫn muốn đi ra ngoài lêu lổng.” Giang Quân thừa dịp Kỉ Diệu còn đắm chìm trong bễ tự kĩ, thuận miệng nói ra tiếng lòng của rất nhiều nam nhân.
” Đây là đương nhiên…… ách, đương nhiên không phải!” Kỉ Diệu hiểm hiểm sát trụ sắp sửa nói ra lời: ” Ngươi tiểu tử này muốn chết có phải không? ta chỉ cần vợ yêu cùng ta ‘love love’ thôi, ngươi đừng châm ngòi tình cảm của chúng ta.”
” Thiết, ngươi nói bóng gió làm sao ta hiểu?” Giang Quân ngăn áo Kỉ Diệu: ” Tấm tắc! con mèo nhỏ thật lợi hại nga, chẳng những có dấu cào còn có dấu răng, ngươi thật sự không sợ lão bà ngươi biết a?”
” Ngươi đừng nói bậy!” Kỉ Diệu bỗng nhiên lộ ra vẻ mặt ngọt ngào nói: ” ta đang nói về lão bà của ta… hì hì,gạo nấu thành cơm rồi. Đây là dấu tích của ta cùng Tiểu Mễ yêu dấu nga!”
” Nga! trách không được ngươi trưng ra bộ mặt nham nhở thế! nguyên lai là đắc thủ .” Giang Quân bừng tỉnh nói.” Dùng bạo lực có phải không?”
” Không phải! ta chỉ là, chính là, mạnh mẽ chấp hành quyền lợi của trượng phu thôi!”
” Còn không phải là cường bạo! ta còn tưởng ngươi lợi hại như vậy, ngay cả tẩu tử khó cũng có thể thu phục được! nguyên lai làm việc này!” Giang Quân cười nói. đối với lão bà của Kỉ Diệu hắn thật sự không dám khen tặn chứ, hung dữ là số 1 đó. Cũng không biết Kỉ Diệu có phải phát sốt đến cháy hỏng đầu , bị ngược đãi đến cam chịu!
” Sao lại làm việc này? Tiểu Mễ là tẩu tử của ngươi nha, ngươi sao dám nói hắn như vậy? ngươi không biết là ánh mắt tròn tròn ngập nước của Tiểu Mễ thực mê người đến thế nào không? còn gương mặt phấn phấn nộn nộn của hắn nữa……” Kỉ Diệu không ngừng hướng Giang Quân giới thiệu mặt tốt của Tiểu Mễ.
” Xem như ta không biết thưởng thứ đi!” chính xác, bộ dạng của Tiểu Mễ thực đáng yêu, thực dễ dàng làm cho người ta vừa gặp đã khó quên. Bất quá rất nhiều người đối hắn ấn tượng khắc sâu, còn không phải bởi vì Tiểu Mễ đáng yêu, nhưng cũng không ít người e sợ tính tình của hắn!
” Chính là a! Tiểu Mễ nhà ta thật là tốt, người đại quê mùa như ngươi làm sao hiểu được!”
Ta là đại quê mùa? Giang Quân tức giận nghĩ. Tuy rằng ngoại hình Kỉ Diệu quả thực ‘nice’, bất quá lời nói tự xướng của hắn thật đang sợ nga! hiện tại chỉ cần nhắc đến vợ yêu Tiểu Mễ, hắn sẽ kích động vô cùng, ngoài thứ đó ra hắn cũng rất tuyệt vời.
” Giang Quân a! ngươi nhanh tìm lão bà đi. Ngươi ngẫm lại, buổi tối mồi khi ngủ đều có thể ôm lão bà, cái loại thỏa mãn này mọi thứ đều không thể sánh bằng.”
” Không cần!” nếu cưới lão bà tĩ mĩ như Tiểu Mễ, giết hắn luôn cho rồi. Hắn không muốn vô phúc như vậy đâu!
” Vẫn là, lời đồn đãi kia là thật?” Kỉ Diệu vẻ mặt khiếp sợ nói.
” Đồn đãi gì?”
” Cái kia, lời đồn ngươi cùng giáo sư môn sinh vật.”
” Không!” Giang Quân động địa nói: ” giáo sư kia là một cái đầu ngốc, bổn bổn ngơ ngác, trong mắt chỉ có nghiên cứu dạy học. Ta sao lại thích hắn? chê cười! ngươi nói! rốt cuộc là người nào ăn nói nói lung tung, ta phải làm thịt hắn!”
” Cũng khó trách người khác hiểu lầm ngươi a! Giáo sư ấy cần trợ lý, người khác đều chạy như tia chớp, mà ngươi lại chạy tới làm trợ lý cho hắn. Còn có a, ngươi xem ngươi bộ dạng như một tiểu thụ, hơn nữa lại không có bạn gái, người khác hoài nghi cũng là bình thường a!”
” Ngươi còn dám nói, biết rõ ta còn đang ngủ, cái gì cũng không biết, chạy trốn khi cũng không nói một tiếng, hại ta phát hiện ra mọi việc đã xong . Chẳng lẽ ta phải thành thực nói với hắn ‘ ngại quá, ta trong giờ ngươi dạy không không cẩn thận ngủ quên không nghe thấy gì cả ’.”
” Ách, hình như có việc này!”
” Dừ! không phải giống như mà là sự thật!”
” Oa!” Kỉ Diệu bỗng nhiên lớn tiếng kêu lên.
” Muốn chết a! lớn tiếng như vậy để làm chi?” làm hại lỗ tai hắn ông ông lên.
” Nguyên lai đã tới thời gian dùng cơm trưa rồi , ta cùng vợ yêu Tiểu Mễ ăn cơm đây.” Kỉ Diệu bay nhanh tự như kêu lên ‘nương tử ta đến liền’!” không đợi Giang Quân hoàn hồn Kỉ Diệu liền phát huy khả năng chạy nhanh quán quân của mình, bay nhanh thoát khỏi hiện trường.
” Diệu ca ca!” trên đường tiến đến phòng học Tiểu Mễ Kỉ Diệu bị Kỉ Hủ chặn lại .
” Di? là nhỏ Hủ a! sao không phải cùng tiểu Hà ăn cơm? các ngươi không phải như hình với bóng sao?”
” Tiểu Hà đi mua cơm .” Kỉ Hủ giống không có xương cốt hướng Kỉ Diệu tới sát.
” Xem ra ngươi thật sự rất, ngay cả đứng cũng không yên.” Kỉ Diệu không hiểu phong tình nói. Dù sao hắn cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới Kỉ Hủ sẽ thích hắn.
” Ta không đói!”
” Vậy chứ làm sao?”
” Diệu ca ca, ngươi là không phải cùng cái kia, biểu tẩu cái kia ?”
” Người nào cái kia a?”
” Chính là ‘love love ’ a!”
” Khụ! tiểu Hủ, ngươi, tiểu hài tử không nên hỏi chuyện của người lớn. Ngươi lớn lên sẽ biết đến.”
” Ô! biểu ca, ngươi thật ngu ngốc!” Kỉ Hủ vẻ mặt cầu xin đẩy kỉ diệu ra. Hướng lễ đường chạy tới.
Kỉ diệu chỉ cảm thấy không hiểu ra sao.
Lúc này Kỉ Hà đang cầm hai cái cà mèn đi qua.
” Biểu ca, ngươi có nhìn thấy tiểu Hủ không?”
” Có a, vừa rồi hắn còn nói chuyện với ta, chính là không biết sao liền hướng lễ đường mà chạy.”
” Cám ơn ngươi, ta đi trước tìm tiểu Hủ. tái kiến.”
” Tốt, ta cũng phải đi tìm Tiểu Mễ .”
Kỉ Hà đi vào tiểu chòi bên cạnh lễ đường tìm được Kỉ Hủ.
” Tiểu Hủ, ngươi chạy tới nơi này làm gì?” hắn đem cà mèn để trên bàn.
” Ca! ta thật là kém như vậy sao? vì cái gì trong mắt biểu ca chỉ có Nhạc Tiểu Mễ!”
” Tình yêu không đơn giản như ngươi tưởng đâu.”
” Ta chỉ thích biểu ca thôi! ta không muốn người khác cướp hắn đi!”
” Tiểu Hủ, ngươi không cần như vậy, trên thế giới này không chỉ có Kỉ Diệu biểu ca.”
” Ta chỉ cần hắn, ta chỉ hắn ! tiểu Hà, ngươi giúp ta, giúp ta đem biểu ca trở về!”
” Biểu ca không thích ngươi. Vì cái gì ngươi đến bây giờ vẫn không hiểu được?” Kỉ Hà lớn tiếng nói.
” Ngươi sao đối với ta hung dữ như vậy? ngươi cũng cùng ngoại nhân khi dễ ta!”
” Đủ rồi! nếu ngươi còn nói như vậy nữa, kết quả người bị thương tổn là ngươi mà thôi!” Kỉ Hà cầm chặt cà mèn của mình: ” Ngươi hãy hảo hảo ngẫm lại đi!” nói xong hắn bỏ lại Kỉ Hủ đi một mình .
” Tiểu Hà!” Kỉ Hủ yên lặng nhìn bóng Kỉ Hà mất hút, rốt cục nhịn không được khóc ra .


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét