[Chính văn chương thứ năm mươi lăm]
Khó chịu!
Cực độ khó chịu!
Vì sao lại an bài cái tên Choi Dong Wook chết tiệt này ngồi kế bên ta ? !
Jaejoong tức giận dùng chân đạp khoang thuyền hoa lệ một cách thô bạo.
Quay đầu đi muốn nhìn Yunho một chút, lại phát hiện Yunho cùng Choi Dong Wook đang nói chuyện gì đó.
Nha!
Choi Dong Wook!
Ngươi thật dũng cảm nga ? !
Dám dựa sát vào Yunho của ta thế sao ? !
Xem ta có giết chết ngươi không ? !
Ai?
Chờ một chút
Yunho, Yunho còn cười nữa ? !
Ô ô
Yunho à
Ngươi cứ như vậy bị tên hỗn đản Choi Dong Wook mê hoặc sao ?
Ngươi chỉ là heo qua đường !
Nhìn sang đối diện couple YooSu, thật ngọt ngào, tâm lý Jaejoong càng thêm khó chịu.
Mẹ ơi!
Các ngươi xem tiểu gia ta là người tàn hình sao ? !
Không thèm đếm xỉa đến ta ? !
Càng nghĩ càng tức giận, Jaejoong "Hô" một tiếng làm ra mặt.
"Jaejoong cảm thấy chơi không vui sao ? Mùa hè ở đây sẽ đẹp hơn, mùa hè có thể cùng Jaejoong đi chơi thì tốt rồi." Bất giác , Choi Dong Wook giống như da trâu dính lấy Jaejoong.
"Tốt cái rắm" Yunho không ở đây, Jaejoong có thể thuận lợi nói lời thô tục.
Hừ hừ!
Muốn dựa hơi ta à ? !
Không có cửa đâu!
Muốn làm mẹ kế của Kim Jaejoong ta à ? !
Kiếp sau đi!
Đời này Jung Yunho đã bị tiểu gia ta bao rồi !
Không được!
Kiếp sau cũng không được!
Ngươi nhìn lại mình đi, không ngực lại không mông, khuôn mặt lớn lên tuy rằng trông được, nhưng lông mi so với Kim Jaejoong ta còn lệch hơn !
"Jaejoong thích cái gì? Lát nữa ta dẫn Jaejoong đi mua?" Choi Dong Wook tiếp tục bất khuất không buông tha Jaejoong miệng tiếp tục tươi cười.
"Ách" Jaejoong liếc mắt trắng dã.
Ngươi có để ta yên không ?
Ta muốn cái gì ? !
Ta hiện tại muốn đá ngươi một cái !
Nhìn thuyền hoa tiếp tục di chuyển, Jaejoong đột nhiên len lén nở nụ cười.
"Choi đại ca à, ta nghĩ" Jaejoong chậm rãi hoạt động, hướng Choi Dong Wook tới gần.
"Cái gì?" Thấy Choi Dong Wook nói chuyện với mình, Choi Dong Wook vui mừng.
"Ai nha!" Jaejoong giả vờ trợt ngã, thẳng tắp đánh lên người Choi Dong Wook.
"Nha!"
"Phác thông ! ! !"
Vốn là muốn đẩy Choi Dong Wook ngã, nhưng bởi vì mất trọng tâm, nên cứ như vậy mà rơi xuống nước.
Trong ký ức Junsu ngày hôm đó, Jaejoong rớt xuống nước một pha rất tao nhã.
"Jaejoong!" Choi Dong Wook không kịp phản ứng, thì cảm thấy có một trận gió bên người xẹt qua, tiếp theo truyền kêu "Phác thông" một tiếng.
"JaeJae, ngươi thế nào ? Mau tỉnh lại!" Yunho nhẹ nhàng đem Jaejoong đặt lên giường nhỏ trên thuyền.
Ngô
Thật là ấm áp !
Jaejoong đột nhiên cảm thấy may mắn khi có một lò sưởi ấm áp.
Hừ hừ!
Jung Yunho, ngươi hiện tại biết sốt ruột rồi sao ?
Để xem ngươi còn dám không để ý tới ta không? !
Ta sẽ không tỉnh lại, cho ngươi sốt ruột chết luôn !
Jaejoong tiếp tục đóng chặt hai mắt, còn bộ dáng điệu khổ sở.
"Joongie ! Joongie ! Ngươi không được chết" Bên kia Junsu lôi kéo tay áo Jaejoong khóc thê thê thảm thảm, nước mắt nước mũi chảy dài.
Nha!
Kim Junsu !
Cái đồ nhà ngươi ? !
Hiện giờ mới bắt đầu nghĩ đến tiểu gia ta ? !
Lúc ta chịu khổ, bị người xa lánh, ngươi chết ở đâu rồi ?
Nha! Nha!
Đó là quần áo mới của ta !
Đừng đem nước mũi buồn nôn của người chà lên, tuy rằng đã ướt rồi.
Jaejoong cứ như vậy nằm một hồi, phát hiện mình hiện tại chỉ nghe tiếng khóc của Junsu.
Chờ một chút!
Jung Yunho ngươi là cái đồ vô lương tâm !
Thấy Kim Jaejoong ta sắp chết mà lại thờ ơ.
Ngươi có phải là người không ? !
Còn không lại đây làm hô hấp nhân tạo cho ta ? !
"Joongie còn chưa tỉnh sao ? Để ta thử" Nhìn Junsu khóc thê thảm, Yoochun cười đi tới.
Chờ một chút !
Park Yoochun ngươi đứng lại đó cho ta!
Ngươi không được làm hô hấp nhân tạo cho ta !
Yoochun hai tay đè một chỗ, dùng sức hướng ngực Jaejoong đè xuống.
Nha!
Park Yoochun !
Đồ chết bầm !
A a a a a!
Trái tim ta nhỏ xíu !
Người cứ đè hoài ta chết mất !
"Ai? Còn không được ? Xem ra vẫn còn thiếu lực"
"A! Ta tỉnh! Tỉnh!" Nghe tên Park Yoochun nói thế, sợ chết không minh bạch trên tay của Yoochun, Jaejoong lập tức bò dậy.
"Joongie ! Ngươi cuối cùng cũng tỉnh!" Junsu nhào tới, nước mắt nước mũi bắt đầu cọ vào đồ Jaejoong.
Jaejoong một bên giúp Junsu thuận khí, một bên hung hăng trừng mắt với Yunho.
Bởi vì hắn vừa nhìn thấy cái tên kia đang cười.
Hừ!
Jung Yunho, ta muốn giết ngươi ?
Khó chịu!
Cực độ khó chịu!
Vì sao lại an bài cái tên Choi Dong Wook chết tiệt này ngồi kế bên ta ? !
Jaejoong tức giận dùng chân đạp khoang thuyền hoa lệ một cách thô bạo.
Quay đầu đi muốn nhìn Yunho một chút, lại phát hiện Yunho cùng Choi Dong Wook đang nói chuyện gì đó.
Nha!
Choi Dong Wook!
Ngươi thật dũng cảm nga ? !
Dám dựa sát vào Yunho của ta thế sao ? !
Xem ta có giết chết ngươi không ? !
Ai?
Chờ một chút
Yunho, Yunho còn cười nữa ? !
Ô ô
Yunho à
Ngươi cứ như vậy bị tên hỗn đản Choi Dong Wook mê hoặc sao ?
Ngươi chỉ là heo qua đường !
Nhìn sang đối diện couple YooSu, thật ngọt ngào, tâm lý Jaejoong càng thêm khó chịu.
Mẹ ơi!
Các ngươi xem tiểu gia ta là người tàn hình sao ? !
Không thèm đếm xỉa đến ta ? !
Càng nghĩ càng tức giận, Jaejoong "Hô" một tiếng làm ra mặt.
"Jaejoong cảm thấy chơi không vui sao ? Mùa hè ở đây sẽ đẹp hơn, mùa hè có thể cùng Jaejoong đi chơi thì tốt rồi." Bất giác , Choi Dong Wook giống như da trâu dính lấy Jaejoong.
"Tốt cái rắm" Yunho không ở đây, Jaejoong có thể thuận lợi nói lời thô tục.
Hừ hừ!
Muốn dựa hơi ta à ? !
Không có cửa đâu!
Muốn làm mẹ kế của Kim Jaejoong ta à ? !
Kiếp sau đi!
Đời này Jung Yunho đã bị tiểu gia ta bao rồi !
Không được!
Kiếp sau cũng không được!
Ngươi nhìn lại mình đi, không ngực lại không mông, khuôn mặt lớn lên tuy rằng trông được, nhưng lông mi so với Kim Jaejoong ta còn lệch hơn !
"Jaejoong thích cái gì? Lát nữa ta dẫn Jaejoong đi mua?" Choi Dong Wook tiếp tục bất khuất không buông tha Jaejoong miệng tiếp tục tươi cười.
"Ách" Jaejoong liếc mắt trắng dã.
Ngươi có để ta yên không ?
Ta muốn cái gì ? !
Ta hiện tại muốn đá ngươi một cái !
Nhìn thuyền hoa tiếp tục di chuyển, Jaejoong đột nhiên len lén nở nụ cười.
"Choi đại ca à, ta nghĩ" Jaejoong chậm rãi hoạt động, hướng Choi Dong Wook tới gần.
"Cái gì?" Thấy Choi Dong Wook nói chuyện với mình, Choi Dong Wook vui mừng.
"Ai nha!" Jaejoong giả vờ trợt ngã, thẳng tắp đánh lên người Choi Dong Wook.
"Nha!"
"Phác thông ! ! !"
Vốn là muốn đẩy Choi Dong Wook ngã, nhưng bởi vì mất trọng tâm, nên cứ như vậy mà rơi xuống nước.
Trong ký ức Junsu ngày hôm đó, Jaejoong rớt xuống nước một pha rất tao nhã.
"Jaejoong!" Choi Dong Wook không kịp phản ứng, thì cảm thấy có một trận gió bên người xẹt qua, tiếp theo truyền kêu "Phác thông" một tiếng.
"JaeJae, ngươi thế nào ? Mau tỉnh lại!" Yunho nhẹ nhàng đem Jaejoong đặt lên giường nhỏ trên thuyền.
Ngô
Thật là ấm áp !
Jaejoong đột nhiên cảm thấy may mắn khi có một lò sưởi ấm áp.
Hừ hừ!
Jung Yunho, ngươi hiện tại biết sốt ruột rồi sao ?
Để xem ngươi còn dám không để ý tới ta không? !
Ta sẽ không tỉnh lại, cho ngươi sốt ruột chết luôn !
Jaejoong tiếp tục đóng chặt hai mắt, còn bộ dáng điệu khổ sở.
"Joongie ! Joongie ! Ngươi không được chết" Bên kia Junsu lôi kéo tay áo Jaejoong khóc thê thê thảm thảm, nước mắt nước mũi chảy dài.
Nha!
Kim Junsu !
Cái đồ nhà ngươi ? !
Hiện giờ mới bắt đầu nghĩ đến tiểu gia ta ? !
Lúc ta chịu khổ, bị người xa lánh, ngươi chết ở đâu rồi ?
Nha! Nha!
Đó là quần áo mới của ta !
Đừng đem nước mũi buồn nôn của người chà lên, tuy rằng đã ướt rồi.
Jaejoong cứ như vậy nằm một hồi, phát hiện mình hiện tại chỉ nghe tiếng khóc của Junsu.
Chờ một chút!
Jung Yunho ngươi là cái đồ vô lương tâm !
Thấy Kim Jaejoong ta sắp chết mà lại thờ ơ.
Ngươi có phải là người không ? !
Còn không lại đây làm hô hấp nhân tạo cho ta ? !
"Joongie còn chưa tỉnh sao ? Để ta thử" Nhìn Junsu khóc thê thảm, Yoochun cười đi tới.
Chờ một chút !
Park Yoochun ngươi đứng lại đó cho ta!
Ngươi không được làm hô hấp nhân tạo cho ta !
Yoochun hai tay đè một chỗ, dùng sức hướng ngực Jaejoong đè xuống.
Nha!
Park Yoochun !
Đồ chết bầm !
A a a a a!
Trái tim ta nhỏ xíu !
Người cứ đè hoài ta chết mất !
"Ai? Còn không được ? Xem ra vẫn còn thiếu lực"
"A! Ta tỉnh! Tỉnh!" Nghe tên Park Yoochun nói thế, sợ chết không minh bạch trên tay của Yoochun, Jaejoong lập tức bò dậy.
"Joongie ! Ngươi cuối cùng cũng tỉnh!" Junsu nhào tới, nước mắt nước mũi bắt đầu cọ vào đồ Jaejoong.
Jaejoong một bên giúp Junsu thuận khí, một bên hung hăng trừng mắt với Yunho.
Bởi vì hắn vừa nhìn thấy cái tên kia đang cười.
Hừ!
Jung Yunho, ta muốn giết ngươi ?
Ối trời ơi chỉ vì cái tính ghen tuông mờ bợn Jae bị một phen "nhào lộn trên ko rớt ngay xuống biển" há há há
Trả lờiXóaĐọc chương nỳ bùn cười chết mất thôi XD Jae ơi là Jae~~~
Rùa, ss vô còm cho Rùa đơi ^^ Giữ đúng lời hứa nhá ^^ Com ùi nè he he he
Nhớ post chương mới sớm nhe ^^ ss chờ lâu quá ss thành hươu cao cổ thì thể nào ss cũng đòi em tiền đi phẫu thuật lại cổ cho ss ^^
Há há há
Iu vấu~
e vao com cho ss Rua na
Trả lờiXóahihihi, lao JJ ghen vui qua co, cu nhu con nit ay'
con SuSu ngok luc nao cung vay,suot ngay chi biet khoc thui,gia' ma co chap nao do cho Su nha minh ra dang' ti' nhi,hjxhjx
iu ss nhiu na, mong chap moi qua diiiii