Đồng Thiên Cốc

Thứ Tư, 29 tháng 12, 2010

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 24

[Chính văn chương thứ hai mươi bốn]

"Chunnie, ngươi xem, đây là lễ vật ta mua cho ngươi. Thích không?" Cùng Yoochun sánh vai bên nhau bên một hồ nhỏ phía tây sơn trang, gió mát thổi xào xạc, Junsu đỏ mặt từ trong lòng ngực móc ra một con búp bê mặt tròn.

"Ân?" Yoochun hiếu kỳ tiếp nhận búp bê trong tay Junsu.


Trước đây bởi vì Junsu không thể ra khỏi sơn trang, lễ vật mấy lần trước chỉ là những tự xiêu xiêu vẹo vẹo hay là học theo mấy tiểu nha đầu thêu hầu bao.

Nhưng mà tất cả những thứ đó Yoochun đều coi như bảo bối, tất cả đều bỏ vào hộp một cách cẩn thận.

"Ta mua nó lúc cùng Joongie đi chợ chơi. Ta thấy nó khả ái như Chunnie nên mua" Junsu trên mặt xuất hiện một mảng hồng rồi thành đỏ tựa như trứng bánh trung thu, rất khả ái.

"Giống ở đâu?" Nhìn búp bê mặt tròn trong tay, Yoochun không biết con búp bê này giống mình ở điểm nào, dù gì mình cũng anh tuấn đến người thần đều thích mà ( So với Kim Jaejoong còn tự kĩ hơn =.=)

"Ở đây nè, hai khối thịt này" Junsu ngượng ngùng chỉ vào khuôn mặt tròn như viên hồ lô của búp bê.

"Ách" Yoochun ngẩn ngơ.

SuSu ngốc của ta

Nhưng mà nhờ sự ngây ngốc của ngươi nên người ta mới yêu.

"Chunnie không thích lễ vật ta tặng sao ?" Nhìn Yoochun nửa ngày không nói gì, Junsu lo lắng khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại.

"Sao lại không thích? SuSu tặng ta cái gì ta cũng thích hết?" Yoochun cười nhéo nhéo mặt Junsu.

SuSu ngốc

Ngươi sao lại khả ái như thế, làm ta nhịn không được muốn trêu ngươi.

Nhưng mà, thực sự là ta thích trêu đùa ngươi thôi sao!

"Ngày hôm nay ta bận quá, quên tặng SuSu lễ vật rồi, làm sao bây giờ?" Yoochun trộm cười nhìn Junsu.

"Không, không sao cả" Vì từ "Thích" kia của Yoochum mà Junsu rất vui nhưng khi nghe đến đó lại cúi đầu uể oải, không để ý đến kẻ đang cười trộm - Yoochun.

Hix

Chunnie nhất định là ghét ta

Năm ngoái, cho dù bận rộn thế nào Chunnie cũng sẽ không quên.

Năm ngoái tặng ta xúc cúc bí tịch, năm kia là 100 quả cầu xúc cúc, năm kia nữa là quán điệt cao, bởi vì ta bị gãy chân

"Nhưng mà hiện tại ta có lễ vật khác tặng cho SuSu!" Nghe lời nói thản nhiên của Park Yoochun, nổi thất vọng trong mắt Junsu tiêu biến. Như Jaejoong nói, đây chính là vẻ mặt của bà ngoại.

"A?" Junsu ngây thơ ngẩng đầu nhìn Yoochun đang duy trì mắt đào hoa liên tục phóng điện.

"Ngô..." Thanh âm của Junsu cứ như vậy biến mất trong môi Yoochun.

Thừa dịp Junsu đang đờ người, Yoochun đem đầu lưỡi khéo léo tiến vào chà sát hàm răng Junsu.

"Chun" cảm giác được môi cùng lưỡi của Yoochun đang tàn sát miệng mình, Junsu khẩn trương đến không thở nổi. Nhưng mà loại cảm giác này thực sự thoải mái.

Nhìn biểu tình thất thần của Junsu, Yoochun khóe miệng cười cười, tay luồn vào mở rộng áo Junsu, cẩn thận xoa nắn làn da trơn truột của Junsu.

1 nhận xét:

  1. ách, trung thu đi ăn đậu hủ của người ta ah~ =))

    Trả lờiXóa