Đồng Thiên Cốc

Thứ Tư, 29 tháng 12, 2010

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 33

[Chính văn chương thứ ba mươi ba]

"Ân? Đó là cái gì?" Yoochun chảy mồ hôi lạnh, nhưng vẫn quyết định giả ngu.

Xong! Xong!

Bị Yunho ca phát hiện !


Ách

Lần này làm sao bây giờ? !

Có khi nào Yunho ca đuổi mình ra ngoài không ? !

Từ nay nhị trang chủ anh tuấn tiêu sái của Trạc Ngạo sơn trang biến thành tên khất cái đầu đường xó chợ ? !

Yoochun trong lòng mặc niệm một nghìn lần chú Đại Bi (kỳ thực bản thân Yoochun cũng không biết rõ mình mặc niệm cái gì ), Tuy bình thường bản thân không thờ cúng Quan Thế Âm hay Như Lai phật tổ nhưng cũng mong các ngài ấy rủ lòng thương mà phù hộ.

Với tính cách của Yunho mà nói, chuyện như vậy tuyệt đối không cho phép.

Trước đây trong sơn trang có một tiểu tư truyền bá sách cấm bị Yunho phát hiện. Niệm tình hắn còn phụ mẫu tuổi đã già cần được phụng dưỡng, nếu không đã bị đuổi ra khỏi sơn trang rồi, nhưng vẫn không tránh khỏi bị đánh 50 bản, nửa cái mạng thiếu chút nữa là vứt bỏ.

"Ngươi dám nói không phải của ngươi ? !" Nhìn vào đôi mắt của Yoochun, Yunho biết Yoochun nói dối .

Yoochun theo mình cũng hơn hai mươi năm rồi !

Trạc Ngạo sơn trang sở dĩ có danh tiếng như ngày hôm nay, cũng là nhờ hai người dốc sức nhiều năm mới được.

Mọi chuyện của mình Yoochun đều biết hết, Yunho sớm đã coi người này như thân huynh đệ.

Tuy rằng trước mặt người ngoài, Yoochun là một người cao cao tại thượng. Thế nhưng đối với Yunho, Yoochun vẫn mãi là đệ đệ nghịch ngợm mà thôi.

"Ách, ca, ta tưởng đó chỉ là sách xúc cúc thôi. Chắc là ta cầm nhầm" Nhặt sách lên, nhìn bằng chứng trước mắt, Yoochun không thể làm gì khác hơn là chột dạ, liều mạng trốn tránh trách nhiệm.

"Ân? !" Yunho chọn mi nhìn Yoochun.

Đối với Yunho, Yoochun có chút kính nể, cho nên chuyện gì cũng sẽ không gạt nổi Yunho. Hôm nay nhìn phản ứng này của hắn, Yunho khẳng định hắn có hư tâm(tâm không tốt).

"Ca à, thật không phải của ta, ta cầm nhầm sách ! Ta thật đã nhầm mà" Yoochun chết cũng không thừa nhận.

"Quên đi" Yunho nhíu nhíu mày, xem ra lần này Park Yoochyun muốn cùng mình cãi nhau đây.

"Ca, ngươi phải tin tưởng ta" Nhìn này, Park Yoochun vĩ đại của chúng ta vì muốn trốn tránh trách nhiệm mà nói dối không chớp mắt.

"Ta biết ngươi thích Junsu, cũng biết ngươi thật sự thích." Không chút nào để ý tới sóng mắt công kích của Yoochun, Yunho nói ra mục đích của hắn.

"Ca" Sóng mắt công kích lập tức chuyển biến, lệ nóng quanh tròng, giống như mình gặp được phụ mẫu tái sinh.

Vạn tuế ! ! !

Yoochun hiện tại thiếu chút nữa nhảy dựng lên.

"Bất quá" Nhìn bộ dạng này của Yoochun, Yunho cảm thấy buồn cười, "Junsu vẫn còn nhỏ, còn rất thứ cần học."

"Ân! Ca, ta đã biết!" Yoochun kích động vỗ ngực cam đoan nói.

Trời ơi !

Làm ta sợ muốn chết

May mắn là Yunho ca chỉ phát hiện quyển sách ờ cập độ này, nếu quyển kia bị phát hiện, ta còn không bị chém chết ? ! (vậy là anh còn giữ những quyển khác ở cấp độ cao hơn à ?! )

Yoochun trong lòng thở phào vì may mắn.

Từ lúc nào Yoochun đã yêu Junsu ?

Xem ra mình cũng không cần lo lắng cho tương lai Junsu, Yoochun sẽ chăm sóc cho hắn ?

Tú Nghiên à

Ngươi yên tâm đi!

Yoochun nhất định sẽ chăm sóc tốt cho Junsu, trước đây ngươi không phải luôn lo lắng Junsu đơn thuần như thế dễ bị lừa gạt sao ?

Có Yoochun sẽ không cần lo nữa .

Tú Nghiên à

Ngươi vui không ?

Còn có JaeJae

Ta sẽ chăm sóc

Nhìn bóng dáng Yoochun đi xa, Yunho đột nhiên có chút thương cảm.

Tình yêu của Yoochun đã đến rồi.

Còn của ta ?

Tình yêu chân chính của ta ở đâu?

Đã từng nghe Yoochun nói tùy tùy tiện tiện chọn một nữ nhân để sống chung, Yunho từng xem thường nói mình không cần tình yêu.

Tình yêu

Loại ngọt ngào này ai lại không muốn ?

Cuối cùng

Mình vẫn cô đơn thôi ? !

Khuôn mặt mỉm cười hay khóc lóc của Jaejoong, hồng ngọc phát sáng, mọi thức đột nhiên hiện lên trong đầu.

JaeJae

Ngươi là ái nhân của ta phải không ?

1 nhận xét:

  1. "Junsu vẫn còn nhỏ, còn rất (nhiều) thứ cần (phải) học."
    "JaeJae
    Ngươi là ái nhân của ta phải không ?"
    vâng anh ạ ;)

    Trả lờiXóa