Đồng Thiên Cốc

Thứ Tư, 29 tháng 12, 2010

[DANMEI] LÃO BÀ CỦA TA 16 TUỔI - CHƯƠNG 3

[Chương 3]

Mới bước vào phạm vi chợ , Tiểu Mễ nhận được sự nhiệt liệt hoan nghênh của nhiều người bán hàng.

" Tiểu Mễ, sao không cùng lão công đến ?" Người Ất nói.


" Tiểu Mễ, sớm như vậy đã đến mua đồ ăn à?" Người Giáp cười ha hả nói: " Ngươi đối với ngươi lão công thật tốt, cưới được ngươi làm lão bà chính là hắn đã tu luyện phúc khí lắm a!"

" Phải không?" Tiểu Mễ cầm lấy cải thìa trước mặt , " a di, cải thìa bao nhiêu tiền một cân?" Tiểu Mễ thanh âm mềm dẻo vang lên, đã đến giờ ép giá . Chính là người bán hàng trước mặt đã muốn bị bề ngoài đáng yêu của hắn mê hoặc, rơi vào năm ngón tay của Tiểu Mễ.

"Khối gạo này là một cân rưỡi! vì là ngươi nên ta tính rẻ một chút, một cân ba!"

" Như vậy mà là quý ta?" Tiểu Mễ nói: " một cân thôi, ngươi xem Kiều di bên kia, ta vừa rồi hỏi nàng, nàng mới mua có một cân à, chính là ta cảm thấy được a di ngươi thành thật ta mới đến chỗ ngươi, không nghĩ tới a di ngươi quý ta như vậy! ta phải đi lấy lòng Phì di thôi ." nói xong liền làm bộ hướng Phì di bên kia đi đến.

" Phì Kiều kia hả?" không nghĩ tới Tiểu Mễ thế nhưng lại tính đi sang đối thủ một mất một còn với nàng: " Đừng đi! nàng ta không thành thật đâu, thường hay cân thiếu lắm."

" Giám sát chặt chẽ một chút thì tốt rồi! ta đi trước nha!"

" Từ từ, Tiểu Mễ, ưu đãi của nàng không có gì mới mẻ cả! ta tính ngươi chỉ 8 tiền một cân!" hừ! nàng tình nguyện lỗ vốn cũng sẽ không cho Phì Kiều kia cưới mối của nàng đi! không tưởng tượng đến người bán hàng này không nhìn đến Tiểu Mễ miệng nở nụ cười!

Chín giờ

Thắng lợi trở về, Tiểu Mễ lộ ra nét tươi cười rời chợ đi tiếp. Chỉ thấy ba con mèo nhỏ hai tháng trước vẫn đi theo hắn, nhanh đến cổng , còn gắt gao theo sát hắn.

" Uy! Ba người các ngươi! rốt cuộc muốn làm cái gì? ta không có gì để ăn đâu!" con mèo nhỏ dùng ánh mắt tròn tròn giống như đang nói : gạt người!

"Ô! ta đói lắm rồi, cho ta ăn đi!” con mèo nhỏ hướng về phía hắn kêu.

" Ngươi đừng tới nhà của ta nga!" Tiểu Mễ đẩy cửa sắt ra.

Nhà bọn họ là một gian ba tầng có một phòng ở, còn có một tiểu hoa viên. Hoa viên không ít loại hoa bốn mùa, Tiểu Mễ đã ở nơi này thấy không ít thực vật, đương nhiên là việc ăn uống có chút quan hệ, tỷ như tiểu hoàng qua, cà chua, cây ớt. Đợi cho đến mùa thu hoạch là có thể bán được tiền !

" Bà nội ta có nói qua ‘ cẩu phú,miêu nhạ quan phi ’(tương tự như nuôi chó thì giàu, nuôi mèo không tôt) ta sẽ không nuôi các ngươi." Tiểu Mễ trước mặt chúng đóng cửa sắt lại .

"Ô!" bị nhốt bên ngoài, mèo nhỏ thê lương vô cùng. Ta không nghe! ta không nghe! Tiểu Mễ không ngừng thôi miên chính mình, nội tâm không ngừng bốc lên :  nuôi mèo = tiêu tiền = rủi ro.

Trải qua một phen giãy dụa nội tâm, Tiểu Mễ vẫn là không đành lòng, hắn mở cửa sắt ra.

Ba con vật nhỏ còn chờ ở cửa!

" Trước tiên, các ngươi không được trộm đồ, quậy phá hư đồ vật này nọ của ta nga! bằng không ta đem các ngươi đi bán nga!" Tiểu Mễ tiếp đón ba thành viên mới tiến vào." Hảo, từ hôm nay trở đi, tên các ngươi sẽ theo thứ tự là Chiêu Tài, Tiến bảo, Đới Ngân!" giúp bọn hắn chọn vài cái tên dễ nghe ( đại khái chỉ có hắn cảm thấy được dễ nghe đi), nhưng lại có thể bù lại chúng nó là từ trước đến nay luôn không đủ nhất cử lưỡng tiện!

Đem này ba tiểu tử kia an trí ở phòng nhỏ sau hoa viên, Tiểu Mễ mới đem chiến lợi phẩm vào nhà.

Mới vào nhà tử hắn chợt nghe trong phòng phi phàm náo nhiệt, mới nghĩ là ai đến đây ( trong lòng hắn vẫn cầu nguyện hy vọng không phải là người kia), hắn đã bị ánh mắt sắc bén của Kỉ Diệu thấy được.

" Tiểu Mễ, mẹ cùng biểu đệ đến đây."

" Trời ạ!" Tiểu Mễ một bộ đầy biểu tình." Mẹ ngươi đến đây?"

" Nàng cũng là mẹ của Tiểu Mễ a!" Kỉ Diệu phụ giúp Tiểu Mễ mang vài thứ đến phòng bếp.

Tiểu Mễ không có để ý đến hắn, chính là cảm thấy được hôm nay là một ngày cực kỳ không hay với hắn! mẹ của Kỉ Diệu, cũng chính là mẹ chồng của Tiểu Mễ. Mỗi lần thấy biểu tình nhiệt tình của Tiểu Mễ, lần này Tiểu Mễ chỉ có thể dùng" nhiệt tình của sa mạc" để hình dung nàng. không chỉ ... mà còn như thế, nàng thường thường hỏi hắn khi nào thì cùng Kỉ Diệu sinh tiểu baby , đến nổi Tiểu Mễ thấy rất phiền. Nếu Kỉ Diệu không phải dùng tiền vạn hấp dẫn hắn, hắn tuyệt đối sẽ không theo Kỉ Diệu về nhà hắn. Đối với tình huống này đành phải cố diễn tốt thôi.

Mới tiến vào phòng khách, Kỉ Du Nhàn ( mẹ Kỉ Diệu ) liền lập tức ra đón.

" Vợ Tiểu Mễ của ngươi đây sao, sao lâu lắm mới trở về? ta rất lo lắng." Tiểu Mễ và Kỉ Diệu gật gật đầu chào biểu đệ, đã bị Kỉ Du Nhàn lôi kéo tay hắn: " Ta xem xem, sao lại gầy nhiều như vậy? có phải Tiểu Bảo khi dễ ngươi ( Tiểu Bảo là nhũ danh của Kỉ Diệu ) nói cho mẹ nghe, mẹ giúp ngươi trừng trị hắn!"

" Không có đâu." trời biết hắn gần đây ăn ngon ngủ kĩ đã muốn béo lên ba cân , còn như vậy nữa Tiểu Mễ sẽ thành ‘ Đại Mễ ’ mất!

" Còn nói không có? ngay cả người ở cũng xa thải hết cả, việc nhà đều phải có một người làm chứ."

" ách...... đó là chủ ý của ta!" Tiểu Mễ nói xong.

" Vì cái gì a? có phải các nàng làm không tốt? vậy hãy kiếm một người khác tốt hơn!" Kỉ Du Nhàn quan tâm nói.

" Kỳ thật......" Kỉ Diệu mới nói hai chữ đã bị Tiểu Mễ đánh gảy .

" Kỳ thật là ta muốn cùng Kỉ Diệu có thế giới riêng của hai người!" Tiểu Mễ vội vàng giải thích .

Kỉ Diệu ở một bên như che đậy gì đó, Tiểu Mễ thừa dịp Kỉ Du Nhàn không để ý, khủy tay thúc vào thắc lưng của Kỉ Diệu một cái, nhưng trong mắt vẫn lộ vẻ đang xem tin tức.

Kỉ Diệu hiện tại cười không nổi . Không nghĩ tới Tiểu Mễ vóc dáng nho nhỏ mà lại mang lực của một đại nam nhân, thắc lưng hắn đau đến nổi muốn kêu la .

" Thế giới của hai người?" Kỉ Du Nhàn nói : " thế giới hai người là được rồi, bất quá nếu có nhiều tiểu‘ bắc mũi ’ vẫn rất tốt , ngươi ngẫm lại xem kia tiểu ‘ bắc mũi ’ (tương tự như baby đó) vẫn tốt hơn, vừa mềm vừa thơm thơm......"

" Mẹ, chúng ta bây giờ không muốn có thế giới quá hai người, chúng ta đều còn trẻ, đều vẫn là học sinh, nếu Tiểu Mễ vừa mang thai vừa đi học thật sự rất vất vả , trễ một chút rồi mang thai!" kỳ thật nội tâm Kỉ Diệu là thập phần thập phần thập phần muốn tiểu ‘ bắc mũi ’ , nhưng hiện tại Tiểu Mễ còn chưa nhận tình yêu của hắn, tùy tiện đem ý tưởng này nói ra, đừng nói muốn tiểu ‘ bắc mũi ’ , có thể ngay cả lão bà cũng không có, đến lúc đó thật sự là khóc không ra nước mắt !

Nghe Kỉ Diệu nói như vậy , khuôn mặt bình tĩnh của Tiểu Mễ dường như sáng lên.

" Chính là ta muốn làm bà nội! ta không muốn! ta phải có tiểu ‘ bắc mũi ’ !" từ lời nói của nàng có thể thấy được nữ nhân này muốn làm bà nội đến tinh thần thác loạn !

" Mẹ, ngươi tiếp tục cùng cha cố gắng chút đi, nói không chừng còn có thể sinh thêm một muội muội xin đẹp nga!" cha à! thực xin lỗi, chính cái gọi là ‘bất tử bần đạo, tử đạo hữu’(pó tay), chỉ có thể hy sinh ngươi !

" Di? Sao ta lại không nghĩ đến nhỉ?" Kỉ Du Nhàn hai mắt sáng lên." chính là, cha ngươi còn có thể sao?"

" ách...... mẹ, ngươi sao lại không tin tưởng hắn? chúng ta Kỉ gia luôn xuất hàng cao cấp mà, bảo đảm dùng tám mươi năm (Ách 80 năm, có nói quá không ?) !" nhân tiện nâng cao giá trị chính mình.

" Hảo, ta đêm nay trở về liền cùng ba ngươi nói chuyện! nga ha hả ha hả!" lúc này ông Kỉ (ba của Kỉ Diệu)  bỗng nhiên rùng mình, giống như không rõ dự cảm gì.

Kỉ Du Nhàn giống quên mất ý niềm thúc giục bọn họ sinh hài tử , nàng cười ha hả lôi kéo Tiểu Mễ đi vào trù gian(nhà bếp), nói là phải thương lượng một chút nàng sinh nếu sinh tiểu ‘ bắc mũi ’ phải đặt tên là gì.

Kỉ Hủ cùng Kỉ Hà hoàn toàn bị Kỉ Du Nhàn quên đi . Bọn họ là biểu đệ song sinh của Kỉ Diệu, Kỉ Hà là ca ca Kỉ Hủ là đệ đệ. Hai đứa đều nộn nộn, đáng yêu cực kỳ. Kỉ Hủ vẫn thích Kỉ Diệu, chính là Kỉ Diệu lại giống mù, dường như cho tới bây giờ cũng không đem hắn để ở trong lòng, làm cho hắn uể oải cực kỳ. Hiện tại Kỉ Diệu cư nhiên vứt bỏ hắn ( tự hắn suy nghĩ thế thôi ), cùng một người tuyệt đối không xứng để kết hôn . Thực làm cho hắn thương tâm!

Bất quá, trải qua một phen cân nhắc sau, hắn tin tưởng Kỉ Diệu chính là nhất thời bị mê hoặc thôi. Hắn quyết định đánh bại Nhạc Tiểu Mễ chướng mắt này (Tiểu Mễ: ta là người, không phải đồ vật này nọ nha!) đem Kỉ Diệu cướp về. Đợi cho Kỉ Diệu quay lại với hắn cũng là ngày tàn của Tiễu Mễ! nga ha hả a! Kỉ Hủ nghĩ đến bất tri bất giác cười ra tiếng đến nơi.

Kỉ Diệu từ nhỏ rất không thích biểu đệ này, bởi vì hắn cảm thấy được biểu đệ này có điểm là lạ. Chính là biểu đệ này lại đặc biệt thích bám lấy hắn, giống như da trâu(một biện phát so sánh giống như keo dán sắt) vậy, thường xuyên đi theo hắn một tấc cũng không rời, ngay cả hắn  đi WC cũng ở cửa WC chờ hắn. Chỉ cần Kỉ Diệu nghĩ muốn từ chối đi chơi với hắn, Kỉ Hủ tuyệt đối sẽ xuất đòn sát thủ —— khóc đến long trời lỡ đất! trừ bỏ ca ca Kỉ Hà, gia tộc bọn họ mọi người rất sợ hắn, cho nên mỗi khi Kỉ Hủ xuất đòn sát thủ trong lời nói, nhà bọn họ tuyệt đối sẽ hi sinh Kỉ Diệu, miễn cho bị ma âm mặc não (kiểu như ma ám).

Bất quá hiện tại bọn họ đang học tại trường ở thành thị Bắc Bộ , mỗi tháng mới có thể trở về một lần, Kỉ Diệu mới có thể thoát ly khỏi khổ ải.

" Diệu ca ca, nói cho ngươi một tin tốt nga." Kỉ Hủ làm nũng dường như lôi kéo Kỉ Diệu nói: " ta cùng ca ca cuối tuần sau sẽ chuyển đến trường học các ngươi nha, ngươi thích không? ta cũng rất vui vẻ, ta thực chờ mong nga!" hắn dường như không có xương cốt dựa sát vào người Kỉ Diệu.

A? không phải là sự thật chứ?

" Diệu ca ca, ngươi không thích sao?" mặt hắn lập tức thay đổi, giống như sắp khóc đến nơi.

" Sao lại thế? ta rất thích!" ông trời ơi, làm ơn tha thứ ta nói dối. Hắn kỳ thật ước gì Kỉ Hủ không đến!

" Thật sự? ta thật rất vui nga, về sau ta đều có thể ở cùng Diệu ca ca!" hắn lại lộ ra khuôn mặt tươi cười, vẻ mặt của hắn chuyển biến nhanh như thời tiết.

" Tiểu hủ, đừng lôi kéo biểu ca, biểu tẩu sẽ ghen đó." lẳng lặng ở một bên Kỉ Hà đột nhiên lên tiếng nói, bình thường hắn ít nói đến nổi làm cho người ta có cảm giác hắn không tồn tại, hắn hôm nay cư nhiên lại nói ra ngôn từ trợ giúp, Kỉ Diệu thật sự cảm kích đến chết! Kỉ Diệu trong đầu cho hắn một niềm cảm kích vạn phần thông qua ánh mắt.

" Không cần, hắn là biểu ca của ta, ta thích lôi kéo hắn liền lôi kéo, nếu ai dám ngăn cản, ta nhất định khóc cho hắn xem! sau đó nói cho ông nội biết hắn khi dễ ta!" hắn quả thực đã muốn đem Kỉ Diệu làm vật phẩm của chính mình. Tuy nhiên, vật phẩm này tức giận mà không dám nói gì, giống một con nai con lui ở một bên.

" Kỉ Hủ, ngươi còn như vậy ta gọi ba ba không cho ngươi chuyển trường."

" Được thôi." toàn bộ cái gia tộc chỉ có Kỉ Hà mới có thể trấn trụ Kỉ Hủ, cho nên Kỉ Hủ chỉ có thể phẫn nộ mà buông tay Kỉ Diệu ra. Hừ, sớm hay muộn biểu ca nhất định yêu ta.

Kỉ Hà cảm thấy được này biểu ca một chút cũng không dùng được, cũng không biết Kỉ Hủ rốt cuộc tại sao thích hắn? (Ách, sao lại không dùng được, nghe đồn trên giường anh ấy rất oách đó, e hèm dù chưa đến đoạn H nhưng ta có thể đoán được hắc hắc~~~)

" Tiểu Bảo, Tiểu Hủ, Tiểu Hà ăn cơm nào!" thanh âm của Kỉ Du Nhàn truyền đến từ nhà ăn.

" Nga!" Kỉ Hủ vì thế đành thu binh, cùng bọn họ chuyển đến nhà ăn.

" Lão công." Tiểu Mễ cùng Kỉ Diệu quy ước, trước mặt người khác phải ra vẻ làm một đôi vợ chồng." Hôm nay ta ở bên đường kiếm được ba con mèo nhỏ trở về, chúng ta để bọn chúng ở tại căn phòng nhỏ trong hoa viên được không?"

" Hảo, hảo!" nghe được Tiểu Mễ dùng thanh âm ngọt ngào gọi hắn là lão công, cho dù kêu hắn cho ba con hổ trong trong nhà hắn cũng đáp ứng (đồ mê gái í nhầm mê trai), huống chi chỉ là ba con mèo nhỏ?

" Lão công, ngươi thật tốt!" Tiểu Mễ mặt mày hớn hở nói. Trong lòng tính toán, tối nay sẽ nói cho Kỉ Diệu biết quyết định của hắn là dùng tiền của Kỉ Diệu dưỡng ba con mèo nhỏ (em không cần lo nghĩ, anh công của em giàu lắm lo gì, được cái chiều vợ nữa hehe), không biết đến lúc đó hắn có phản đối không?

" Ha hả." Kỉ Diệu ngây ngô cười ." Chỉ cần nụ hôn của Tiểu Mễ ngươi , ta sẽ không ý kiến!" thuận tiện hôn mặt phấn nộn của Tiểu Mễ một chút.

" Da! mẹ đang nhìn kìa!" Tiểu Mễ chỉnh hắn một chút. Đáng giận, tên Kỉ Diệu này dám nhân cơ hội dê sồm? Hắn nhất định phải bắt Kỉ diệu bồi thường tinh thần ——100 tiền! nếu như vậy mà bỏ qua chẳng phải là hắn thiệt thòi sao? (em sẽ chết vì mê tiền cho coi =)) )

Nhìn bọn họ liếc mắt đưa tình, Kỉ Hủ tức giận nghiến răng, hắn không ngừng dùng chiếc đũa đâm nát hoa quế ngư đáng thương, làm cho nó biến dạng không còn nhận ra .

Nhạc Tiểu Mễ, ngươi đừng đắc ý, hiện tại tạm thời cho ngươi hai ngày bình yên đó! bởi vì rất nhanh ngươi sẽ biến thành vợ cũ , đến lúc đó để xem ngươi còn có thể cười không! oa ha ha!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét