Đồng Thiên Cốc

Thứ Tư, 29 tháng 12, 2010

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 45

[Chính văn chương thứ bốn mươi lăm]

"Joong, Joongie" Junsu kéo ống tay áo Jaejoong, xem ra Junsu bị đám nữ nhân kia dọa rồi.

"Đừng sợ, chờ ta phá hư chuyện tốt của hắn xong, chúng ta sẽ đi chơi!" Jaejoong hăng hái bừng bừng, con mắt bắt đầu phát sáng.


Trong lúc Choi Dong Wook đi tới tửu lâu tên "Say Hương Uyển", đối phương đã tới trước rồi. Đó là hai người có khuôn mặt anh tuấn trẻ tuổi.

Một người khuôn mặt góc cạnh, mơ hồ lộ ra một tia lợi hại

Một người khuôn mặt nhu hòa, thế nhưng dáng tươi cười ấy khiến người ta khó nắm bắt.

Trong ánh mắt hai người đều lộ ra sự khôn khéo cùng trí tuệ.

"Xin lỗi, ta tới trễ." Choi Dong wook làm lễ nghi hướng về phía hai người cười cười, ngồi xuống trước mặt họ tại bàn tròn.

"Chúng ta cũng vừa tới." Nam tử có khuôn mặt nhu hòa cười cười, "Choi công tử đi đường khổ cực rồi, uống chút nước trước đi ! Coi sự chào đón."

"Vậy tại hạ không khách khí ." Choi Dong Wook cười cười.

Hắn cũng không phải là người kiểu cách, nếu đối phương muốn mời khách, mà bản thân từ chối, điều này chẳng phải cho thấy mình là người kênh kiệu sao ?

Nam tử khuôn mặt góc cạnh ngoắc tiểu nhị đang chạy, tiếp nhận thái đơn
(Menu) đưa cho Choi Dong Wook trước.

Nhìn hành động của hai nam tử, Choi Dong Wook nở nụ cười, hắn biết đây là phép lịch sự tối thiểu của người làm ăn!

Cả ba đều là người hào sảng, không dùng giọng diệu dối trá như lũ thương gia bình thường. Cả bai đều đói bụng, chờ mang thức ăn lên.

"Xin hỏi vị nào là đại trang chủ, vị nào là nhị trang chủ ?" Choi Dong Wook bảo bọn hạ nhân thối lui, tự mình rót trà cho hai người, dù sao bản thân để cho người ta đợi lâu như vậy.

Bất quá ngẫm lại nguyên nhân mình đến trễ, Choi Dong Wook nhịn không được nở nụ cười.

"Không dám nhận, tại hạ Park Yoochun, vị này chính là nghĩa huynh Jung Yunho của ta." Nam từ khuôn mặt nhu hòa cười giới thiệu hai người, hơi khom người, từ đó lộ ra một tia khí chất cao quý .

"Không biết nhị vị công tử vì sao hẹn ta tới nơi này bàn chuyện làm ăn?" Không khách sáo, Choi Dong Wook trực tiếp hỏi nghi hoặc trong lòng.

Mình đến đây chỉ là do lễ nghi thôi, đối phương là nhân sĩ chính phái trên giang hồ, vì sao lại hẹn ở thanh lâu để bàn chuyện làm ăn ?

"Xin lỗi Choi công tử. Gần đây dường như có người theo dõi sơn trang chúng ta, luôn tìm cách đối nghịch với Trạc Ngạo Sơn Trang. Choi công tử ngươi cũng biết Trạc Ngạo sơn trang của chúng ta từ trước đến nay luôn trầm lặng, cho nên việc này rất kỳ quặc." Yoochun nói xong hơi nhíu nhíu mày, sự tình gần nhất thật sự là rất kỳ quái.

"Chúng ta rất coi trọng việc hợp tác lần này với Choi công tử, cho nên xin Choi công tử thông cảm cho." Yunho mở miệng, thanh âm không lên không xuống. Lộ cảm giác vương giả khiến Choi Dong Wook phải âm thầm bội phục.

"Đâu dám, có thể cùng Trạc Ngạo sơn trang hợp tác đó là vinh hạnh của chúng ta." Choi Dong Wook cười cười, biểu thị không ngại.

Hắn cũng là thương nhân, cũng từng gặp qua chuyện như vậy, chỉ là không hiểu từ trước đến nay Trạc Ngạo sơn trang oai phong như vậy mà cũng bị người theo dõi à.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét