Đồng Thiên Cốc

Thứ Tư, 29 tháng 12, 2010

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 18

[Chính văn chương thứ mười tám]

"Lừa đảo! Lừa đảo! Đại lừa đảo!" Jaejoong ngồi một mình trên giường phát giận, đem tất cả chăn ném xuống đất, nằm lăn lộn trên giường.

"Joongie, mau đứng lên thôi! tỷ phu nói buổi trưa sẽ đến kiểm tra chúng ta luyện tự." Junsu cũng ngây thơ ghé bên giường.


Hix

Lúc đầu Chunnie nói hôm nay muốn ở cùng mình, nhưng sáng sớm Chunnie lại bảo có việc cùng tỷ phu ra ngoài.

Búp bê khả ái kia còn chưa kịp đưa cho Chunnie nữa!

Chunnie hẳn sẽ thích thôi? !

Nghĩ đến đây Junsu lại bắt đầu cười ngây ngô.

Hí Hí !

Vẻ mặt ngu ngơ!

"Chunnie" kia chắc không phân biệt được phương hướng !

Jaejoong nhìn Junsu vẻ mặt cười khúc khích, không khỏi thở dài, ảo não quay đầu đi.

"Ăn! Cơm nước xong rồi đi viết chữ!" Tiểu Thiển mặt không chút thay đổi bưng cơm nước đến, liếc liếc mắt thấy Jaejoong ném chăn bông bừa bãi xuống đất, không nói gì cả, chỉ đem thức ăn đặt trên bàn.

"Ách "

Thấy Tiểu Thiển bộ dạng rất ôn hoà, Jaejoong biết nàng còn tức giận vì việc ngày hôm qua đã trói nàng.

Nghĩ lại cũng đúng, nếu như mình bị người khác vô duyên vô cớ trói hết một ngày không tức giận đến giết người mới lạ.

"Tiểu Thiển tỷ tỷ, xin lỗi ! Ta sau này sẽ không làm như vậy nữa, ta đi đâu cũng nói cho tỷ tỷ biết, có được không?" Jaejoong từ trên giường trèo xuống, dán vào người Tiểu Thiển, cười với vẻ mặt khả ái.

Tiểu Thiển tỷ tỷ, ta tuy nói như vậy với ngươi, nhưng không có nghĩa là lần sau ta không chuồn đi!

Chỉ là nếu chuồn đi sẽ nói cho ngươi biết một tiếng, ta không có nói xạo!

Jaejoong trong lòng nhỏ giọng biện giải.

"Ngươi nói gì? ! Lần sau không được như vậy nha." Nhìn khuôn mặt tươi cười khả ái của Jaejoong, ngẫm lại Jaejoong dù sao cũng là hài tử, Tiểu Thiển đã muốn tha thứ cho Jaejoong.

"Ân! Tiểu Thiển tỷ tỷ đừng nóng giận! Ngươi xem, đây là ta cố ý mua cho ngươi!" Jaejoong dùng sức gật đầu cười, từ dưới gối lấy ra một cây lược gỗ.

"Cho ta?" Tiểu Thiển vui mừng.

Đây là lần đầu tiên có người tặng đồ cho mình, tuy rằng chỉ là một cây lược gỗ nho nhỏ, Tiểu Thiển cũng phá lệ coi trọng.

"Ân! Tiểu Thiển tỷ tỷ ngươi xem hoa văn này xinh đẹp không?! Nó rất thích hợp với Tiểu thiển tỷ tỷ đấy!" Jaejoong miệng tràn đầy mật ngọt.

"Joongie" Junsu nhìn thấy Jaejoong đưa cho Tiểu Thiển cây lược gỗ vừa định mở miệng nói cái gì đó lại bị Jaejoong bịt miệng.

"Tiểu Thiển tỷ tỷ, ta còn muốn uống đu đủ hạt sen nước đường, ngươi đi làm cho ta được không?" Jaejoong tiếp tục vẻ mặt khả ái nhìn Tiểu Thiển.

"Hảo, hảo, ta đi đây." Được Jaejoong nói mấy câu tâm hoa nộ phóng(nịnh bợ), Tiểu Thiển không nói gì nữa chạy đến trù phòng(nhà bếp).

"Hô" Thấy Tiểu Thiển đi, Jaejoong thở phào nhẹ nhõm, ngồi bên bàn cầm lấy chiếc đũa chuẩn bị ăn.

"Joongie" Junsu ngồi đối diện, dáng điệu ủy khuất.

"Ân? A! SuSu ngươi cũng ăn đi! cơm nước hôm nay ăn thật ngon!" Jaejoong cầm đôi đũa đưa cho Junsu.

"Cây lược gỗ kia, ngươi đã nói là mua cho Chunnie." Junsu quệt mồm giận dỗi.

"Ách, Chunnie nhà các ngươi không phải là nam nhân sao? cần cây lược gỗ làm gì?" Jaejoong giương miệng cười cười.

"Đúng vậy, nhưng ngươi nói tặng cây lược gỗ cho người mình thích có nghĩa là bên nhau trọn đời mà, có thể cả đời ở cùng nhau." Junsu tiếp tục không phục.

Đã nói tặng Chunnie rồi sao lại đưa cho người khác?

Mặc dù Tiểu Thiển tỷ tỷ bình thường đối với mình không tồi, nhưng cũng tuyệt đối không thể so với Chunnie!

"Ách" Tốt rồi, vì khoe khoang sự thông minh của mình mà lại đào mồ cho bản thân.

"Joongie đừng ghét ta, thà rằng đem cây lược gỗ tặng Tiểu Thiển tỷ tỷ cũng không cho ta." Nhìn thấy Junsu nước mắt sắp rơi xuống.

"Ai" Jaejoong lại một lần nữa cảm thán trước mắt vị có chỉ số thông minh hai số này.

Ân

Xem ra ngày nào đó ta phải đi hỏi Heechul một chút, xem có lầm không, tên bị si ngốc phải là Kim Junsu này? !

Ngươi bao nhiêu tuổi vậy? !

Ta nói cái gì cũng tin, còn động một chút là khóc!

"Ách, SuSu a, cây lược gỗ kia không đẹp. Vừa rồi ta thấy ở mặt trên có vết sướt, nếu như ngươi đưa cho Chunnie vật này, Chunnie sẽ không vui." Jaejoong tiếp tục biên tự diễn, trên đầu mồ hôi đã chảy từng giọt.

"Không cho ngươi gọi là Chunnie" Junsu nghe Jaejoong gọi là Chunnie có vẻ không vui, "Chunnie là huynh đệ của tỷ phu, ngươi phải gọi Chunnie là 'Thúc thúc' !"

"Ách, được rồi! Thúc thúc thì thúc thúc." Jaejoong bất đắc dĩ, xem ra tính chiếm hữu của hài tử tên Junsu này rất mạnh mẽ.

"Chuyện cây lược gỗ kia là thật sao?" Nghe Jaejoong đổi cách xưng hô với Chunnie, Junsu thoả mãn gật đầu, nửa ngờ nửa tin nhìn Jaejoong.

"Thực sự a! Ngày nào đó chúng ta lại đi chơi, sẽ tặng cho Chunnie à không tặng thúc thúc nhiều cây lược gỗ đẹp hơn, được chứ?" Jaejoong thấy Junsu bộ dạng khá tin tưởng mình, nhanh chóng dùng sức gật đầu.

Ăn cơm xong, Junsu nháo lên bắt Jaejoong đi luyện tự.

Kỳ quái?

Hôm nay sao lại đột nhiên tích cực như thế?

"Ân, bởi vì hôm nay Chunnie nói muốn xem tự của ta có tiến bộ không, Joongie ngươi giúp ta có được không?" Junsu đỏ mặt, nhăn nhó mở miệng.

Ách

Thảo nào!

Nguyên lai là vì Chunnie kia.

"Được rồi "

Xem như đây là phần thưởng cho dũng khí ngày hôm nay của người!

"Joongie, khó quá à" Junsu viết được vài nét thì cau mày viết không nổi nữa.

"Ta xem, ách " Jaejoong nhìn thấy tự của Junsu, gương mặt bắt đầu co quắp.

Này, này

Bọn họ thật sự xác định cái tên Kim Junsu này không phải đồ ngốc sao?

Đều là người 15 tuổi, viết tự giống như sâu lông vậy!

Mỗi ngày đều nói muốn luyện tự, không biết luyện đi nơi nào?

Nếu hắn như vậy mà không gọi là si ngốc thì chỉ có một khả năng

Đó chính là "Kim Jaejoong" trước đây so với hắn càng ngu ngốc hơn!

"Làm sao bây giờ? Chunnie nhìn vào khẳng định sẽ không vui" Junsu lại khóc.

Chunnie, Chunnie

Ta muốn điên rồi!

Ngươi nếu như đem tâm dành cho Chunnie dùng để học, nói không chừng chức trạng nguyên sẽ có phần ngươi!

"Ta biết làm sao bây giờ? tự của ta cũng không đẹp" Jaejoong bất đắc dĩ.

Từ nhỏ sống trong hoàn cảnh này chỉ có thể viết vài tự không sai là hay lắm rồi, huống chi là dùng bút lông viết tự? !

"A! Ta biết rồi!" Junsu đột nhiên từ trên ghế nhảy dựng lên, sôi nổi đi qua giá sách.

Nha!

Tiểu tử này sẽ không định dùng thư pháp của người khác để giả mạo chứ?

Đồ ngốc mới có thể bị hắn lừa gạt.

"Joongie, ngươi giúp ta nhìn xem tự "thiên" này có đẹp không? tự "thiên" này thế nào?" Junsu cầm bảng tự mẫu đến, trải tất cả trên bàn mà chọn.

"Ngươi muốn làm vậy à?" không phải muốn tìm bảng tự mẫu của người khác rồi bắt chước chứ? !"

"Ân, việc này không tồi!" Không để ý đến lời nói của Jaejoong, Junsu đã chọn được một tự "thiên", cầm chạy đến bàn đối diện.

Quên đi, mặc kệ hắn, một mình luyện tự là được rồi.

Nếu như viết đẹp, nói không chừng lát nữa Yunho cũng sẽ khen mình!

(*^__^*) hì hì. . .

Nghĩ vậy Jaejoong bắt đầu cười khúc khích.

Ách

Không đúng!

Vì sao ta vô duyên cớ vô cớ lại muốn mang niềm vui cho Yunho? !

Hôm qua hắn còn đánh ta nữa?

Hừ!

Ta không phải vì Jung Yunho!

Cẩn thận an ủi bản thân, Jaejoong ngoan ngoãn nằm úp sấp như Junsu ngồi viết tự.

"Kim Jaejoong! Ngươi ra đây cho ta!" Mới viết được mấy tự, thì thấy một người hấp tấp từ bên ngoài vọt tiến đến.

"Heechul ca, thấy giáo..." Junsu vừa thấy Hankyung đi sau Heechul, sợ đến nổi nhanh chóng ném những thứ trên bàn xuống đất.

"Làm gì vậy?" Kim Jaejoong bị Heechul nhéo lỗ tai đến đau nhưc.

Nếu Kim Heechul đã biết thân phận thật sự của mình thì trước mặt hắn không cần phải ... Làm bộ.

"Lại đây cho ta!" Heechul một tay túm áo Jaejoong, một tay túm áo Hankyung hấp tấp đi ra.

"Hô" Trong nháy mắt ba người biến mất, Junsu nhanh chóng nhặt giấy bút bị ném xuống đất lên, vừa cẩn thận vẽ loạn cái gì đó trên mặt.

1 nhận xét:

  1. "Làm gì vậy?" Kim Jaejoong bị Heechul nhéo lỗ tai đến đau nhưc (nhức)."
    haha :))

    Trả lờiXóa