[Chính văn chương thứ mười chín]
Cứ như vậy bị Heechul kéo một đường vào một gian nhà gỗ hắc ám, bốn phía là hương khí của dược liệu bao quanh, chắc đây là kho dược liệu.
"Ngươi, ngươi muốn làm chi? !" Jaejoong một thân đầy mồ hôi lạnh.
Heechul quái nhân kia biết mình xuyên không đến đây, không phải bởi vì lòng hiếu kỳ quá độ nên muốn giải phẫu mình làm thí nghiệm chứ?
Nghĩ đến các tiểu thuyết trước đây thường xuyên xuất hiện những nhà khoa học quái nhân, Jaejoong không khỏi sợ run cả người.
"Ngươi, ngươi không được làm xằng bậy! Cha ta... không... cái người tên Jung Yunho kia sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!" Jaejoong cố gắng ôm lấy hai vai mình.
Ách
Sao giống như bộ dạng sắp bị người khác cường bạo quá? !
Không đúng!
Jaejoong nhanh chóng thả tay xuống.
"Nói năng gì đấy? Hannie, ngươi xem mạch tượng của hắn mau." Heechul bắt lấy tay Jaejoong đưa cho Hankyung ở trước mặt.
"Ân?" Nhìn vùng xung quanh lông mày của Hankyung chậm rãi nhăn lại, Jaejoong bắt đầu lo sợ.
Xung quanh lông mày hắn sao lại nhăn nhúm như vậy, chẳng lẽ ta bị bệnh nan y? !
Bệnh bạch cầu?
Nhũng Não?
Chẳng lẽ là bệnh Xi-Đa? !
Không, không, không, ta luôn luôn giữ mình trong sạch mà!
Không cần phải như thế a a a a a!
Ta không muốn chết!
Nghĩ đến ta Kim Jaejoong chính trực đang trong tuổi thanh xuân, anh tuấn tiêu sái, người gặp người thích
Ách
Ta thừa nhận có một chút xuy ngưu.
"Cái kia... thầy à, ta bị bệnh gì a? Không phải chỉ là đau bụng thôi sao? Đừng lo lắng thái quá như thế chứ?"
Không có việc gì... không có việc gì... tuyệt đối không có việc gì...
Jaejoong một bên dè dặt hỏi, một bên tự an ủi mình.
"Ngươi trước kia có đau bụng không? Chính là chỗ bụng dưới đó." Hankyung buông ra tay Jaejoong, vùng xung quanh lông mày vẫn nhăn lại như trước.
"Ách, trước đó nào?"
Ta căn bản không phải "Kim Jaejoong" thật sự!
Làm sao trả lời ngươi được? !
"Chính là chuyện trước khi ngươi xuyên không đó! Chuyện của ngươi ta đã nói cho hắn biết hết rồi, hắn và ta là đồng môn sư huynh đệ." Heechul nhìn bộ dạng do do dự dự của Jaejoong, cảm thấy khó chịu.
Lâu lắm không gặp mặt, hôm nay muốn cùng Hankyung đi chơi, nhưng Hankyung lại nói phải tới xem bệnh cho tiểu tử đáng ghét này trước.
Đáng ghét!
Mọi người trong Jung gia đều đáng ghét!
Tên Jung Yunho kia lại tùy tiện phái Hankyung nhà ta đi, con của hắn nhiễm bệnh cũng muốn Hankyung của ta chữa.
Ách
Tuy rằng chúng ta dùng tiền của hắn không ít
Nhưng cũng không thể bắt nạt Hankyung của ta chứ
Xem kìa! Hankyung của ta gầy như vậy
Heechul vẻ mặt đau lòng nhìn khuôn mặt có chút gầy gò của Hankyung.
Jaejoong một bên nhìn ánh mắt "mê trai" của Heechul mà rùng mình một cái.
Ách
Tình yêu!
Ái tình !
Thứ này thực sự hại người rất nặng!
Có thể làm cho tiểu tử ngốc Kim Junsu càng ngày càng ngốc, ngay cả Kim Heechul cũng biến thành choáng váng như vậy.
"Trước đây từng đau như vậy không? không phải là đau bụng, nếu không nói sẽ không tìm ra nguyên nhân đau đớn." Hankyung cuối cùng quay sang nhìn Heechul, tay xoa vùng xung quanh lông mày.
"Ách, hình như không có" Jaejoong tỉ mỉ suy nghĩ một chút.
Ân
Loại chuyện này quả nhiên là liên lụy người a!
Nghĩ Kim Jaejoong ta giống như đầu ngưu sao.
Ăn nhiều như vậy không phải tốt sao?
"Ân, được rồi. Ngươi có thể đi!" Nghe Jaejoong nói xong, Heechul khó có được cơ hội nhăn mi khoát tay áo.
"A? Rốt cuộc là làm sao vậy? Ta là bệnh nhân phải có quyền được biết chứ?" Jaejoong vẻ mặt buồn bực.
"Cái gì là cái gì? Còn không mau đi! Ta và Hankyung của ta còn có việc!" Heechul tàn bạo trừng mắt với Jaejoong, sáng hôm nay không thể cùng Hankyung đi chơi là không vui rồi vậy mà hết lần này tới lần khác gặp chuyện như vậy.
"Thiết" Jaejoong liếc Heechul, thì thầm trong miệng đi ra ngoài.
"Hannie, thế nào?" Nhìn jaejoong đi xa, Heechul mới phơi bày vẻ mặt lo lắng dựa vào người Hankyung.
"Xem ra trước tiên nên lưu hắn lại, bệnh trạng hình như có xu hướng tăng lên." Hankyung cuốn lấy mi tâm, mặt đầy lo nghĩ.
"Bây giờ phải làm sao? Jaejoong đã 16 tuổi! Nếu tiếp tục như vậy..." Viền mắt Heechul có chút đỏ, hắn dù sao cũng không phải là người vô tâm vô phế, chỉ vì chưa từng biểu lộ tình cảm mà thôi.
"Không có việc gì, ta sẽ không để cho Jaejoong bị gì cả" Hankyung an ủi vỗ về Heechul một cách nhu thuận, chỉ là mi tâm còn chút nhăn lại.
Cứ như vậy bị Heechul kéo một đường vào một gian nhà gỗ hắc ám, bốn phía là hương khí của dược liệu bao quanh, chắc đây là kho dược liệu.
"Ngươi, ngươi muốn làm chi? !" Jaejoong một thân đầy mồ hôi lạnh.
Heechul quái nhân kia biết mình xuyên không đến đây, không phải bởi vì lòng hiếu kỳ quá độ nên muốn giải phẫu mình làm thí nghiệm chứ?
Nghĩ đến các tiểu thuyết trước đây thường xuyên xuất hiện những nhà khoa học quái nhân, Jaejoong không khỏi sợ run cả người.
"Ngươi, ngươi không được làm xằng bậy! Cha ta... không... cái người tên Jung Yunho kia sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!" Jaejoong cố gắng ôm lấy hai vai mình.
Ách
Sao giống như bộ dạng sắp bị người khác cường bạo quá? !
Không đúng!
Jaejoong nhanh chóng thả tay xuống.
"Nói năng gì đấy? Hannie, ngươi xem mạch tượng của hắn mau." Heechul bắt lấy tay Jaejoong đưa cho Hankyung ở trước mặt.
"Ân?" Nhìn vùng xung quanh lông mày của Hankyung chậm rãi nhăn lại, Jaejoong bắt đầu lo sợ.
Xung quanh lông mày hắn sao lại nhăn nhúm như vậy, chẳng lẽ ta bị bệnh nan y? !
Bệnh bạch cầu?
Nhũng Não?
Chẳng lẽ là bệnh Xi-Đa? !
Không, không, không, ta luôn luôn giữ mình trong sạch mà!
Không cần phải như thế a a a a a!
Ta không muốn chết!
Nghĩ đến ta Kim Jaejoong chính trực đang trong tuổi thanh xuân, anh tuấn tiêu sái, người gặp người thích
Ách
Ta thừa nhận có một chút xuy ngưu.
"Cái kia... thầy à, ta bị bệnh gì a? Không phải chỉ là đau bụng thôi sao? Đừng lo lắng thái quá như thế chứ?"
Không có việc gì... không có việc gì... tuyệt đối không có việc gì...
Jaejoong một bên dè dặt hỏi, một bên tự an ủi mình.
"Ngươi trước kia có đau bụng không? Chính là chỗ bụng dưới đó." Hankyung buông ra tay Jaejoong, vùng xung quanh lông mày vẫn nhăn lại như trước.
"Ách, trước đó nào?"
Ta căn bản không phải "Kim Jaejoong" thật sự!
Làm sao trả lời ngươi được? !
"Chính là chuyện trước khi ngươi xuyên không đó! Chuyện của ngươi ta đã nói cho hắn biết hết rồi, hắn và ta là đồng môn sư huynh đệ." Heechul nhìn bộ dạng do do dự dự của Jaejoong, cảm thấy khó chịu.
Lâu lắm không gặp mặt, hôm nay muốn cùng Hankyung đi chơi, nhưng Hankyung lại nói phải tới xem bệnh cho tiểu tử đáng ghét này trước.
Đáng ghét!
Mọi người trong Jung gia đều đáng ghét!
Tên Jung Yunho kia lại tùy tiện phái Hankyung nhà ta đi, con của hắn nhiễm bệnh cũng muốn Hankyung của ta chữa.
Ách
Tuy rằng chúng ta dùng tiền của hắn không ít
Nhưng cũng không thể bắt nạt Hankyung của ta chứ
Xem kìa! Hankyung của ta gầy như vậy
Heechul vẻ mặt đau lòng nhìn khuôn mặt có chút gầy gò của Hankyung.
Jaejoong một bên nhìn ánh mắt "mê trai" của Heechul mà rùng mình một cái.
Ách
Tình yêu!
Ái tình !
Thứ này thực sự hại người rất nặng!
Có thể làm cho tiểu tử ngốc Kim Junsu càng ngày càng ngốc, ngay cả Kim Heechul cũng biến thành choáng váng như vậy.
"Trước đây từng đau như vậy không? không phải là đau bụng, nếu không nói sẽ không tìm ra nguyên nhân đau đớn." Hankyung cuối cùng quay sang nhìn Heechul, tay xoa vùng xung quanh lông mày.
"Ách, hình như không có" Jaejoong tỉ mỉ suy nghĩ một chút.
Ân
Loại chuyện này quả nhiên là liên lụy người a!
Nghĩ Kim Jaejoong ta giống như đầu ngưu sao.
Ăn nhiều như vậy không phải tốt sao?
"Ân, được rồi. Ngươi có thể đi!" Nghe Jaejoong nói xong, Heechul khó có được cơ hội nhăn mi khoát tay áo.
"A? Rốt cuộc là làm sao vậy? Ta là bệnh nhân phải có quyền được biết chứ?" Jaejoong vẻ mặt buồn bực.
"Cái gì là cái gì? Còn không mau đi! Ta và Hankyung của ta còn có việc!" Heechul tàn bạo trừng mắt với Jaejoong, sáng hôm nay không thể cùng Hankyung đi chơi là không vui rồi vậy mà hết lần này tới lần khác gặp chuyện như vậy.
"Thiết" Jaejoong liếc Heechul, thì thầm trong miệng đi ra ngoài.
"Hannie, thế nào?" Nhìn jaejoong đi xa, Heechul mới phơi bày vẻ mặt lo lắng dựa vào người Hankyung.
"Xem ra trước tiên nên lưu hắn lại, bệnh trạng hình như có xu hướng tăng lên." Hankyung cuốn lấy mi tâm, mặt đầy lo nghĩ.
"Bây giờ phải làm sao? Jaejoong đã 16 tuổi! Nếu tiếp tục như vậy..." Viền mắt Heechul có chút đỏ, hắn dù sao cũng không phải là người vô tâm vô phế, chỉ vì chưa từng biểu lộ tình cảm mà thôi.
"Không có việc gì, ta sẽ không để cho Jaejoong bị gì cả" Hankyung an ủi vỗ về Heechul một cách nhu thuận, chỉ là mi tâm còn chút nhăn lại.
chẳng lẽ là bệnh chết người sao :O
Trả lờiXóa