Đồng Thiên Cốc

Thứ Sáu, 31 tháng 12, 2010

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 54

[Chính văn chương thứ năm mươi bốn]

Hừ hừ!

Nguyền rủa ngươi!

Nguyền rủa toàn gia ngươi ngay lễ mừng năm mới bị kiết lỵ!

Kim Jaejoong lần thứ một trăm lẻ hai dùng mắt trắng dã hoa hoa lệ lệ của hắn trừng cái vẻ mặt tươi cười của Choi Dong Wook.

Thứ Năm, 30 tháng 12, 2010

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 53

[Chính văn chương thứ năm mươi ba]

"Joongie! Joongie! Joongie!" Sáng sớm, Junsu tinh thần sảng khoái chạy tới gõ cửa.

Lực đạo mạnh đến nổi Jaejoong cảm thấy cánh cửa lập tức sẽ sập mất.

Thứ Tư, 29 tháng 12, 2010

[DANMEI] LÃO BÀ CỦA TA 16 TUỔI - CHƯƠNG 6

[Chương 6]

Bởi vì thân thể không khỏe, Tiểu Mễ vẫn tiếp tục xin phép ở nhà tĩnh dưỡng hai ngày mới đi học.
Tiểu Mễ vừa mới tiến vào phòng học, liền bị tiểu Hồng lôi vào không ngừng hỏi.

[DANMEI] LÃO BÀ CỦA TA 16 TUỔI - CHƯƠNG 5

[Chương 5]

Kỉ Hủ cùng Kỉ Hà hôm nay chính thưc trở thành sinh viên năm nhất trường đại học Đam Quốc, cũng được xem là bạn học của Tiểu Mễ. Tiểu Mễ đương nhiên không biết Kỉ Hủ sẽ làm trò mờ ám gì. Trường học sắp xếp cho hắn cùng Kỉ Hủ học chung một lớp nhưng chính là dùng cách này để giám sát hắn, ( cái gọi là biết người biết ta bách chiến bách thắng thôi!) chuẩn bị thời điềm thích hợp đề cho Tiểu Mễ một đầu phủ đầu, cuối cùng có thể ôm tuấn nam về!

[DANMEI] LÃO BÀ CỦA TA 16 TUỔI - CHƯƠNG 4

[Chương 4]

Nửa đêm, Kỉ Diệu đang trong mộng đẹp bên trong Đại Xướng (cái nhà đáng yêu của ta). Mà bên cạnh hắn là Tiểu Mễ đang khóc hết sức thống khổ.
" Ô ~~~~" Tiểu Mễ rầm rì khóc.
Kỉ Diệu bị tiếng khóc của Tiểu Mễ làm cho bừng tỉnh, hắn mở đèn bàn bên cạnh.

[DANMEI] LÃO BÀ CỦA TA 16 TUỔI - CHƯƠNG 3

[Chương 3]

Mới bước vào phạm vi chợ , Tiểu Mễ nhận được sự nhiệt liệt hoan nghênh của nhiều người bán hàng.

" Tiểu Mễ, sao không cùng lão công đến ?" Người Ất nói.

[DANMEI] LÃO BÀ CỦA TA 16 TUỔI - CHƯƠNG 2

[Chương 2]

Nam nhân xui xẻo, vẻ mặt không tin nổi.

" Hắn là vị hôn phu của ngươi?"

[DANMEI] LÃO BÀ CỦA TA 16 TUỔI - CHƯƠNG 1

[Chương 1]

Phía Tây Thái Bình Dương có một đảo quốc, tên của nó chính là Đam Mĩ nước liên hợp cộng hoà, tên gọi tắt Đam Quốc. ở trong này dân phong vật phụ, khoa học kỹ thuật tiên tiến. Tác phong tự do, tối trọng yếu là ở nơi này đồng tính kết hôn là hợp pháp. Ở trong này đồng tính kết hôn cùng khác phái kết hôn phổ biến giống nhau.

[DANMEI] LÃO BÀ CỦA TA 16 TUỔI - GIỚI THIỆU


LÃO BÀ CỦA TA 16 TUỔI

Tác giả: Nguyễn Nguyễn

Tình trạng: hoàn

Thể loại: hiện đại, ôn nhu phúc hắc cường công xinh đẹp đáng yêu thụ, nam nam sinh tử

Nguồn : http://vnsharing.net/forum/showthread.php?t=179743

Editor : PinkyvaYunho or Rua90


Văn án

Không phải đâu? Ba và mẹ hắn cưỡi phi cơ đến vùng tam giác Bơ-mu-đa đột nhiên mất tích? ô! tại sao có thể như vậy? bọn họ không phải chỉ bỏ hắn đi du lịch một chút sẽ về thôi sao? Tại sao lại không nói một tiếng bỏ đi Tô Châu bán áp đản? bọn họ không cần Tiểu Mễ đáng yêu nữa hay sao?

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 52

[Chính văn chương thứ năm mươi hai]

Thấy dáng tươi cười của Yunho, Jaejoong ngẩn người, thật không ngờ cái tên Jung Yunho này cười rộ lên lại đẹp như thế... ách... Loli...

Nhìn môi dưới kiên nghị che giấu hai chiếc răng khểnh khả ái, làm cho Jung Yunho đã hơn ba mươi tuổi thoạt nhìn như con nít.

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 51

[Chính văn chương thứ năm mươi mốt]

Jaejoong hiện giờ muốn có một viên Lưu Tinh rớt xuống đập bể đầu mình để quên đi.

"Hôm nay chạy đi đâu ?" Nhìn Jaejoong giống như chó con mới sinh đôi mắt mơ mơ màng màng, Yunho đột nhiên cảm thấy Jaejoong rất là khả ái. Nhưng mà nghĩ đến sự tình hôm nay, Yunho lại không nể mặt.

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 50

[Chính văn chương thứ năm mươi]

Nhìn cái tư thế nằm ngủ rất "nhã nhặn" của Jaejoong, Yunho không khỏi không cười khổ.

Tiểu tử này

Mình ở bên ngoài tìm hắn đến nửa đêm, hắn lại về nhà ngủ một mạch.

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 49

[Chính văn chương thứ bốn mươi chín]

"Chunnie! ! !" Mã xa dừng lại tại cửa khách sạn, Junsu mừng rỡ chạy vào trong.

"Hừ" Nhìn bộ dạng ngu ngốc của Junsu, Jaejoong khẽ hừ một tiếng xuống xe.

Jaejoong chân trước còn chưa bước vào cửa khách sạn, Junsu đã khóc lao ra.

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 48

[Chính văn chương thứ bốn mươi tám]

Trời đã tối rồi, hai người còn đang chạy trên đường.

"Joongie, chúng ta đi đâu bây giờ?" Trên mặt Junsu còn vươn lệ, khuôn mặt nhỏ nhắn bị gió lạnh thổi đến đỏ rực.

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 47

[Chính văn chương thứ bốn mươi bảy]

Thấy xa phu từ lầu hai đi xuống, Jaejoong liền biết Choi Dong Wook ở nơi nào.

Tuy rằng đối với Choi Dong Wook thái độ khó chịu, nhưng hiện tại phải tìm hắn để xin giúp đỡ. Nếu Yunho biết mình nháo loạn ở nơi này, ai biết được mình sẽ bị Yunho lột da không.

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 46

[Chính văn chương thứ bốn mươi sáu]

"Joongie, chúng ta phải tìm bao lâu nữa?" Junsu nhăn mặt.

Mệt mỏi quá 

Nhớ rượu tâm bánh trôi ở khách điếm quá.

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 45

[Chính văn chương thứ bốn mươi lăm]

"Joong, Joongie" Junsu kéo ống tay áo Jaejoong, xem ra Junsu bị đám nữ nhân kia dọa rồi.

"Đừng sợ, chờ ta phá hư chuyện tốt của hắn xong, chúng ta sẽ đi chơi!" Jaejoong hăng hái bừng bừng, con mắt bắt đầu phát sáng.

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 44

[Chính văn chương thứ bốn mươi bốn]

"Xin lỗi vì đã khiến vị tiểu huynh đệ này sợ hãi." Một nam tử khuôn mặt kiên nghị từ chiếc xe ngựa hoa lệ kia đi xuống, vẻ mặt cười cười.

"Hừ hừ!" Jaejoong liếc mắt một cái.

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 43

[Chính văn chương thứ bốn mươi ba]

"Nha! Thật không hỗ là thành phố lớn! Ha ha ha ha ha ha ha!" Đứng ở lầu hai khách điếm, nhìn dòng người đi chợ, Jaejoong xoa thắt lưng nở nụ cười.

Hừ hừ!

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 42

[Chính văn chương thứ bốn mươi hai]

"Xong chưa vậy? !" Bị Jaejoong bắt đợi lâu, Changmin bắt đầu mất kiên nhẫn.

Sáng sớm chưa được ăn gì vậy mà còn bắt ngồi đây chờ, bộ muốn cho người ta chết đói sao ? !

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 41

[Chính văn chương thứ bốn mươi mốt]

"Ha ha ha ha ha ha ha"

Sáng sớm, trong phòng tiểu thiếu gia của Trạc Ngạo sơn trang truyền đến một tiếng cười kinh thiên động địa.

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 40

[Chính văn chương thứ bốn mươi]

Trở lại sơn trang, đoàn người lại luống cuống tay chân an bài chỗ ngủ cho Jaejoong cùng Kibum.

Heechul lôi kéo Hankyung đến ngay cả cơm cũng không ăn mà đi ngủ, cái gọi là ngủ đồng nghĩa với việc tu bổ nhan sắc, thà rằng chết đói chứ không bị xấu.

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 39

[Chính văn chương thứ ba mươi chín]

Đêm, rất tối

Trời, rất lạnh

Jaejoong sợ người mình không có đồng nào, có thể mang Kibum đi đâu bây giờ ?

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 38

[Chính văn chương thứ ba mươi tám]

"Ca ca, đói bụng không ?" Nam hài ôm một đóng cỏ khô từ phía sau miếu nhỏ đi tới, đặt bên người Jaejoong, bản thân cũng ngồi lên.

"Ân, nghe ngươi nói như thế bổng nhiên cảm thấy đói bụng." Jaejoong xấu hổ sờ sờ cái bụng lép xẹp của mình, nhớ đến việc buổi tối chưa có gì vào bụng !

Hừ!

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 37

[Chính văn chương thứ ba mươi bảy]

Ở ngã tư, người càng ngày càng ít, bầu trời lung linh rơi đầy hoa tuyết, người bán hàng rong cũng bắt đầu thu dọn đồ đạc, chuẩn bị trở về nhà.

Jaejoong hiện tại mới phát hiện mình ra đi quá vội vàng, trên người một phân tiền cũng không có. Điều này có nghĩa là bản thân không làm sao no bụng được, buổi tối sẽ không có chỗ ngủ.

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 36

[Chính văn chương thứ ba mươi sáu]

"Joongie" thấy Jaejoong nổi giận đùng đùng trở về, Changmin có chút bất an nhìn gương mặt sưng đỏ của Jaejoong.

Không phải mới ăn đòn đấy chứ ?

Cho tới bây giờ biểu cữu chưa bao giờ đánh Jaejoong

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 35

[Chính văn chương thứ ba mươi lăm]

"Nha! Shim Changmin ngươi gạt ta phải không ? !" Theo Changmin đi vòng vòng quanh hậu viện khiến Jaejoong phát cáu.

Ở đây căn bản là không có gì đặc biệt ? !

Xung quanh tường viện đều là tuyết đọng, xem ra đã lâu không quét dọn.

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 34

[Chính văn chương thứ ba mươi bốn]

Bên kia, chúng ta hãy nói đến vị đại nhân đang nỗ lực nghiên cứu "Bí tịch võ công" cao thâm.

"Trời ơi ! ! ! ! ! Nhất định là ngày hôm qua uống canh ba ba nhiều quá!" Changmin một bên xoa máu mũi, một bên tiếp tục nghiên cứu.

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 33

[Chính văn chương thứ ba mươi ba]

"Ân? Đó là cái gì?" Yoochun chảy mồ hôi lạnh, nhưng vẫn quyết định giả ngu.

Xong! Xong!

Bị Yunho ca phát hiện !

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 32

[Chính văn chương thứ ba mươi hai]

Trong phòng khách, Yunho phụng phịu ngồi ở vị trí chủ tọa, Jaejoong và Junsu cùng nhau quỳ trong đại sảnh.

Cái gì vậy !

Thực sự là ta không có quyền gì sao !

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 31

[Chính văn chương thứ ba mươi mốt]

Trời ơi !

Này, cái này chẳng phải là chun cung đồ(sách... chắc mọi người ai cũng biết =)) ) trong tiểu thuyết sao?

Hơn nữa nhân vật chính cũng là hai nam nhân ? !

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 30


[Chính văn chương thư ba mươi]

Không biết mình xuyên không được bao lâu rồi, Trung thu qua không lâu tuyết bắt đầu rơi.

Nhìn ngoài phòng hoa tuyết tung bay làm toàn bộ không gian trở thành một màu bạch sắc, Jaejoong muốn đi ra ngoài chơi, nhưng bây giờ trời lạnh đến chịu không nổi.

"Ngô... lạnh quá..." Jaejoong xoa xoa y phục của mình, lạnh run cả người.

Tuy rằng trong phòng có một bếp lò, Tiểu Thiển tỷ tỷ cũng cẩn thận tỉ mỉ sai người tại hạ rèn rồi đóng hết cửa sổ, nhưng vẫn còn lạnh.

Mẹ ơi!

Đều tại "Kim Jaejoong" kia không tốt!

Sinh ra làm đại thiếu gia mà thân thể ốm yếu như vậy, trời lạnh một tý đã thấy lạnh thấu xương rồi.

Nhớ đến ngày đó mình ở thế kỷ 21, loại khí trời này chỉ cần ngủ là qua!

Thiếu gia không thể bị đông lạnh được

Trong lòng Jaejoong đem "Kim Jaejoong" kia khách sáo "hỏi thăm" một hồi, cuối cùng đành phải lui về giường ôm chăn không động đậy.

Kỳ thực bản thân Jaejoong cũng không rõ lắm, thân thể này là của mình hay của đại thiếu gia kia.

Rõ ràng một chút cũng không thay đổi, ngay cả cái bớt vẫn xuất hiện ở cùng một ví trí, kích thước, màu sắc đều giống trước như đúc, vì sao chỉ có sức khỏe thay đổi mà thôi ?

"Chán quá, chán quá" Ban ngày ngồi trong phòng, không ai đến trò chuyện, Jaejoong bắt đầu cảm thấy buồn chán.

"Không biết tiểu tử ngốc Junsu kia đang làm gì ? Ta phải đi xem một chút" Thật sự là buồn chán đến chết mất, Jaejoong mang giầy, mặc cả tầng y phục chạy đến gian phòng Junsu.

"SuSu!" Không thèm gõ cửa, Jaejoong rất "lễ phép" dùng chân mở cửa.

"Nha! Làm ta sợ muốn chết!" Nhìn người trước mặt, Junsu vỗ vỗ ngực.

"Làm gì vậy? Sao không đến tìm ta đi chơi" lúc này Jaejoong giả bộ si ngốc, quai hàm dựa vào Junsu.

"Ân, ta đang xem sách " Junsu giơ giơ sách trong tay lên, một quyển sách màu trắng, một chữ cũng không có.

"A? Xem sách gì vậy ? Hôm nay thật may mắn thầy bị ma đầu Heechul kéo đi, ngươi còn đọc sách làm gì nữa ?"

Hankyung thật ra là một ông thầy tận chức tận trách, mỗi ngày luôn nhắc nhở Jaejoong cùng Junsu học viết.

Heechul mỗi ngày đều tới quấn lấy Hankyung một lần, muốn Hankyung cùng hắn đi ra ngoài chơi, Hankyung cũng không quên nhắc nhở bọn nhỏ học bài.

Heechul hùng hùng hổ hổ làm ngã văn phòng tứ bảo rồi bỏ đi.

Thế nên, trong thư phòng văn phòng tứ bảo phải thay đổi hơn mười lần.

Ý thức được sai lầm của mình, chính hắn đã lấy tiền công mua văn phòng tứ bảo, Hankyung mới miễn cưỡng đáp ứng hôm nay cùng Heechul đi ra ngoài.

Lúc đầu tưởng rằng hôm nay thầy ra ngoài có thể tận dụng mà vui chơi một chút, ai biết rằng trời nổi tuyết lạnh như thế, bây giờ tiểu tử ngốc Junsu còn ngồi chỗ này đọc sách nữa ? !

"Đây là Chunnie đưa cho ta" Nghe Jaejoong nói xong, Junsu hơi đỏ mặt.

"A? Sách gì vậy ?" Jaejoong đi tới gần.

Chậc chậc

Kim Junsu à

Ta xem nếu Chunnie nói muốn ngươi làm trạng nguyên, ngươi cũng sẽ cố sống cố chết mà học ? !

"Ngươi xem, thật kỳ quái ? Sao hai tiểu nhân nhi đánh nhau, lại không mặc y phục." Junsu chỉ vào sách cho Jaejoong nhìn theo.

"A? nha!" Jaejoong tiếp nhận sách nhìn kĩ.

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 29

[Chính văn chương thứ hai mươi chín]

"Cha cũng có một lễ vật muốn đưa cho ngươi."

"A?" Jaejoong hiếu kỳ ngẩng đầu.

Yunho cởi hồng ngọc bên hông xuống, cẩn thận mang vào đai lưng của Jaejoong, hồng ngọc quả nhiên phát sáng đến chói mắt.

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 28


[Chính văn chương thứ hai mươi tám]

Trong thời gian Yunho cõng Jaejoong về, trù phòng chuẩn bị đầy đủ cho bữa cơm.

Không thể để mọi người phải chờ lâu, Yunho không thể làm gì khác hơn là đánh thức Jaejoong dậy, nói trước khi ăn cơm phải giúp hắn bôi thuốc.

"Tới đây, cha, ăn nhiều một chút nè "

"Ách" Nhìn Jaejoong không ngừng gắp thức ăn cho Yunho, Changmin vẻ mặt hắc tuyến(tức giận).

Sao lại thế này?

Bình thường Joongie không phải rất sợ biểu cữu(cậu họ) sao ?

Tuy rằng nói biểu cữu đối đối với Joongie sủng ái đến nổi mọi người ai cũng có thể nhìn ra. Nhưng luôn biểu hiện bằng những lời nói lạnh nhạt, không bao giờ biểu đạt ra ngoài, thế nên Joongie rất sợ người cha này.

Thế mà hôm nay lại đột nhiên đổi tính ? !

"Chunnie, ngươi ăn đi. Đường thố lý tích này ăn thật ngon, nếu không ăn sẽ bị Changmin mập kia giành đó." Bên kia Junsu cũng cười híp mắt, dùng sức gấp rau cho Yoochun.

Nha!

Kim Junsu!

Ngươi nói ai mập ? !

Hãy xem lại cái mông ngươi, to đến nổi quần không mặc được.

Changmin đang tức điên lên, muốn giáo huấn tên tiểu tử Junsu một chút, lại thấy Yoochun dùng ánh mắt giết người trừng mình.

Ách

Được rồi

Là ta mập

Ta mập được chưa ?!

Changmin ở trong lòng tỏ vẻ khinh thường bản thân, nguyền rủa những kẻ làm thương tổn linh hồn nhỏ bé non nớt (mắc ói =.=) của hắn một trăm lần, cuối cùng ngoan ngoãn cúi đầu ăn.

"SuSu, ngươi cũng ăn đi" Thoả mãn nhìn thấy phản ứng của Changmin, Yoochun gắp một khối thịt cá đút cho Junsu.

Junsu cũng phối hợp há lớn miệng, một ngụm ăn thịt cá Yoochun đút cho, tiếp tục cười híp mắt.

Yoochun một bên ôn nhu nhìn Junsu ăn thịt cá, một bên cẩn thận tỉ mỉ giúp Junsu lau khóe miệng còn lưu nước.

"Ác" Nhìn hai người thực hiện hành động buồn nôn đến nổi da gà, Changmin bưng bát rời khỏi khu vực "nguy hiểm" này.

Jaejoong cảm thấy vừa lòng ăn cá muối, vây cá, còn uống canh ba ba.

A

Sống như vậy mới gọi là sống chứ !

"JaeJae, ăn xong trở về phòng. Lát nữa ta giúp ngươi sát chút rượu thuốc." Nhìn Jaejoong cũng ăn khá tốt, Yunho rót một chén trà hoa lài đưa cho Jaejoong.

"Ân" Nhìn Yunho, Jaejoong cười đến sáng lạng.

"Ác" Changmin lần thứ hai trong tình trạng nôn mửa.

Đây là đạo lý gì chứ

Còn để cho người ta sống không? !

Trong mắt Changmin, hành vi của Jaejoong cùng Yunho rất giống với một đôi tình nhân.

Ngươi xem ánh mắt kia!

Ngươi nghe thanh âm kia!

Ngươi xem xét đi!

Thực sự là không muốn sống nữa !

"Biểu cữu, ta có chút không quá thoải mái, ta đi trước đây" Changmin lưu luyến nhìn thoáng qua rượu và thức ăn đầy bàn, sắc mặt trở nên trắng bệch hướng Yunho cáo lui.

Xin lỗi các ngươi

Ta không thể đem các ngươi ăn sạch sẽ được, ta chịu không nổi hai sóng điện cường đại này.

Vừa bước ra cánh cửa nhà ăn, Changmin nhanh chóng chạy đến trù phòng.

Đùa hả !

Không ai có thể hành hạ được dạ dày quý báu của Shim Changmin này ? !

Tốt

Đáng ăn mừng nhất chính là hôm nay cái tên ma đầu Kim Heechul lôi kéo Hankyung đi ra ngoài chơi, chưa thể trở về ăn bữa cơm đoàn viên.

Bằng không hiện tại bản thân sớm sẽ chết bởi ba dòng diện cao thế này.

"Ai nha nha nha nha nha nha! ! ! ! ! Ngươi nhẹ tay chút đi !" Jaejoong ngồi ở trên giường, nhe răng nhếch miệng.

"Để xem lần sau ngươi còn chạy loạn nữa không!" Ngoài miệng tuy rằng nói như vậy nhưng Yunho vẫn cố ý nhẹ tay, xoa rượu thuốc nhẹ nhàng trên chân Jaejoong.

"Ô ô ô ô, cha ghét ta" Jaejoong một bên túm góc áo Yunho, một bên cố sống cố chết nhỏ vài giọt nước mắt.

(*^__^*) hì hì. . .

Jung Yunho, ta biết ngươi quan tâm ta!

o(∩_∩)o. . . Ha ha

Jaejoong trong lòng cười ngây ngô.

Nhìn nghiên mặt Yunho, Jaejoong bất giác đỏ mặt.

Thật đẹp trai !

Nha!

Ta đang suy nghĩ gì thế này ? !

Ta Kim Jaejoong là nam nhân đẹp trai nhất trên cái thế giới này !

Jaejoong dùng sức vỗ mặt mình, cố gắng ngăn bản thân tiếp tục suy nghĩ miên man.

"JaeJae, lát nữa bên ngoài sẽ bắn pháo hoa. Muốn đi xem không ?" Thoa rượu thuốc cho Jaejoong xong, Yunho giặt sạch khăn lau chân cho Jaejoong. Một hồi lại cau mày khó hiểu nhìn khuôn mặt hồng hồng của Jaejoong.

Tiểu tử này vì chạy lên núi mà nhiễm phong hàn sao ?

Nhưng trước đó còn nói muốn cùng đi xem pháo hoa mà.

Chính bản thân Yunho cũng không phát giác được, vẻ cường ngạnh mọi ngày của mình giờ hoàn toàn tiêu biến.

Nếu như trước đây, vì thân thể Jaejoong, cho dù Jaejoong khóc la muốn đi xem pháo hoa, Yunho nhất định sẽ nghiêm mặt cự tuyệt.

"Đương nhiên muốn ạ!" Vừa nghe được đi xem pháo hoa, con mắt Jaejoong bắt đầu phát sáng.

Ta không phải bị cảm mạo

Là do nhìn thấy ngươi, mặt ta mới đỏ mặt

Đương nhiên, những lời này cho dù bị đánh chết, Jaejoong cũng sẽ không nói ra, quá mất mặt

"Cha! Ngươi mau nhìn bên kia kìa ! Thật đẹp!" Jaejoong kích động chỉ vào một đóa tử vân mỹ lệ xa xa trên bầu trời hắc ám không ngừng nở rộ, dùng sứ phe phẩy cánh tay Yunho.

"Mau ngồi xuống, coi chừng ngã." Bất đắc dĩ nhìn Jaejoong, Yunho không đành lòng quở trách, không thể làm gì khác hơn là lắc đầu cười khổ.

Vừa rồi Jaejoong nói muốn lên nóc nhà xem pháo hoa, mình không hề nghĩ ngợi liền đáp ứng.

Trước đây bản thân sẽ không như thế, mình thay đổi từ lúc nào vậy ?

Nhìn nghiêng khuôn mặt Jaejoong được pháo hoa giăng khắp bầu trời chiếu vào, khóe miệng Yunho nở một nụ cười.

JaeJae, là ngươi làm ta thay đồi, có phải không?

Ta có thể yêu không ?

Đột nhiên có chút bàng hoàng và sợ hãi.

Nếu có một ngày, JaeJae của hắn ly khai, hắn phải làm sao đây ?

Không !

Ta tuyệt đối sẽ không cho phép chuyện này phát sinh.

JaeJae à

Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ không để cho ngươi ly khai!

Không muốn nghĩ đến chuyện xui xẻo đó, Yunho quay sang nhìn pháo hoa thắp sáng bầu trời đêm, cùng Jaejoong hưởng thụ giờ khắc tuyệt vời này.

"Cha" Pháo hoa bắn được một vòng, Jaejoong đột nhiên nghĩ tới khối ngọc mua ở chợ, từ trong lòng ngực sờ soạng lấy nó ra.

"Ân?" Yunho quay đầu nhìn đôi mắt Jaejoong vào ban đêm sáng rực, giống như nai con khả ái.

"Cha, đây là vật lần trước ở chợ ta mua. Tặng cho ngươi nè" Jaejoong đỏ mặt nói nho nhỏ. May mắn bây giờ là ban đêm.

"JaeJae giúp cha mang nha!" Nhìn Jaejoong cúi thấp đầu, Yunho biết tiểu tử này đang đỏ mặt.

"A? ân!" Jaejoong thụ sủng nhược kinh đưa tay đến, cẩn thận tỉ mỉ giúp Yunho mang ngọc bội.

Lúc đầu cho rằng Yunho tâm cao khí ngạo chắc sẽ không thích khối ngọc bội tầm thường này, hơn nữa ngọc bội này hoàn toàn không tương xứng với y phục.

"JaeJae thực sự đã trưởng thành" Yunho cười nhéo nhéo khuôn mặt hồng nhuận của Jaejoong.

Nghe lời nói của Yunho, Jaejoong càng cúi đầu thấp hơn.

Đúng vậy

Hắn chỉ xem ta nhi tử mà hắn thương yêu.

Ai lại không vui mừng khi tiếp nhận lễ vật của nhi tử ?

Huống chi Yunho là ngươi yêu nhi tử nhu vậy.

Chỉ có ta đa tình mà thôi ?

Nhưng mà

Thực sự không muốn ly khai.

Tự mình đa tình cũng được

Jung Yunho!

Ta nhận định ngươi !

Ta sẽ không buông tay!

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 27

[Chính văn chương thứ hai mươi bảy]

"Ngươi bám cho chắc !" Yunho nhìn đỉnh múi nhọn hoắc trước mắt, vận chân khí thật sâu nhảy lên trên.

A a a a a! ! !

Ta đây không nằm mơ chứ ? !

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 26

[Chính văn chương thứ hai mươi sáu]

Ngô

Mát quá

Trong cơn hôn mê, Jaejoong cảm giác có cái gì đó thanh thanh lành lạnh ghé vào miệng mình, tiếp theo một dòng nước ngọt lạnh lẽo chảy vào thực quản nóng cháy.

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 25


[Chính văn chương thứ hai mươi lăm]

"A "

"A a a a a! ! !"

Ngay lúc Junsu đang nhỏ giọng rên lên thì một tiếng thét từ chỗ âm u truyền đến một trận kinh thiên động địa.

"A " Thấy có người, Junsu nhanh chóng đỏ mặt đẩy Yoochun ra, Một Park Yoochun luôn tự nhận là võ công cao cường giờ lại bị té xuống nát mông.

"Chunnie, ta không cố ý !" Thấy Yoochun ngồi dưới đất xoa xoa cái mông, Junsu đau lòng chạy tới nâng Yoochun dậy.

"Không, không sao" Yoochun xấu hổ đứng lên.

Shim Changmin tên tiểu tử chết tiệt!

Dám phá hư chuyện tốt của ta, còn làm cho ta mất mặt trước Junsu!

Chờ xem, ta mà không giáo huấn ngươi, ta sẽ không gọi là Park Yoochun!

Đoán rằng đó là tiếng kêu của Changmin, Yoochun hung hăng, trong lòng đã đem Changmin ra lăng trì 108 lần.

"Ta vẫn còn thuần khiết... vẫn còn thuần khiết... không ai phát hiện cả... không bị phát hiện... ta vẫn còn thuần khiết..." Changmin một bên ôm đầu, một bên mặc niệm trong lòng.

Bưng quế hoa cao từ trù phòng đi ra, định bụng cùng Jaejoong và Junsu ăn, nhưng lại thấy một màn quá sức sống động!

Trời ạ!

Xem ra làm người không nên quá tốt.

Ân

Hay là chỉ cần đối với đồ ăn tốt là được rồi!

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 24

[Chính văn chương thứ hai mươi bốn]

"Chunnie, ngươi xem, đây là lễ vật ta mua cho ngươi. Thích không?" Cùng Yoochun sánh vai bên nhau bên một hồ nhỏ phía tây sơn trang, gió mát thổi xào xạc, Junsu đỏ mặt từ trong lòng ngực móc ra một con búp bê mặt tròn.

"Ân?" Yoochun hiếu kỳ tiếp nhận búp bê trong tay Junsu.

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 23

[Chính văn chương thứ hai mươi ba]

Trạc Ngạo sơn trang (ách, đây chính là tên sơn trang, wuli Joongie không nghĩ ra được cái tên này đến xém chút bị "bán" ) bởi vì hai vị chủ nhân trong sơn trang rất khôn khéo, lại thêm anh tuấn bất phàm, khiến cho nhiều tú nữ khuê cát âm thầm ái mộ, tất nhiên ở trên giang hồ địa vị cũng không nhỏ.

Trong trấn nhỏ hẻo lánh mà Trạc Ngạo sơn trang lại rất phú quý.

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 22

[Chính văn chương thứ hai mươi hai]

Nhìn mộ bia xung quanh đầy lá rụng, Yunho thoáng một tia đau lòng.

Tú Nghiên à

Ta bao lâu rồi không tới thăm ngươi ?

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 21

[Chính văn chương thứ hai mươi mốt]

Thời gian qua rất nhanh, chớp mắt đã đến Trung thu. Tỉ mỉ đếm đếm, mình đã xuyên không gần một tháng rồi.

Nghĩ lại thời gian u ám trước kia, mỗi ngày có cảm giác như một năm. Hiện tại có Yunho, SuSu, "Chunnie" của SuSu, còn có Heechul xảo quyệt cùng Hankyung thật thà, ngày qua thật nhanh.

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 20

[Chính văn chương thứ hai mươi]

"Cái gì vậy trời? !" Jaejoong một bên bĩu môi lầm bầm, một bên đá vào hòn đá nhỏ trong hoa viên.

Buồn chán!

Buồn chán!

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 19

[Chính văn chương thứ mười chín]

Cứ như vậy bị Heechul kéo một đường vào một gian nhà gỗ hắc ám, bốn phía là hương khí của dược liệu bao quanh, chắc đây là kho dược liệu.

"Ngươi, ngươi muốn làm chi? !" Jaejoong một thân đầy mồ hôi lạnh.

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 18

[Chính văn chương thứ mười tám]

"Lừa đảo! Lừa đảo! Đại lừa đảo!" Jaejoong ngồi một mình trên giường phát giận, đem tất cả chăn ném xuống đất, nằm lăn lộn trên giường.

"Joongie, mau đứng lên thôi! tỷ phu nói buổi trưa sẽ đến kiểm tra chúng ta luyện tự." Junsu cũng ngây thơ ghé bên giường.

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 17

[Chính văn chương thứ mười bảy]

"Heechul, thế nào rồi?" Yunho nhìn Heechul cầm một cây ngân châm quan sát kỹ lưỡng, nhanh tiến đến.

"Vẫn như cũ. Ta đã bảo ngươi hắn không chịu nổi kích động, sao ngươi còn đánh hắn ra thế này?" Heechul tức giận, không nói đến việc hắn theo dõi Jaejoong từ nhỏ đến lớn, bất luận kẻ nào nhìn thấy Jaejoong nằm một đóng trên giường cũng cảm thấy đau lòng.

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 16

[Chính văn chương thứ mười sáu]

"Nói! Sao hôm nay lại chuồn đi? ! Ai bày đầu?!" Yunho vẻ mặt tức giận, hiển nhiên đối ngày việc hôm nay Jaejoong cùng Junsu chuồn đi chơi rất tức giận.

Trong phòng khách, Yunho ngồi ở vị trí chủ tọa, Yoochun ngồi bên cạnh, Heechul vô lương tâm sớm đã lôi kéo Hankyung đi ngủ.

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 15

[Chính văn chương thứ mười lăm]

Đợi nửa ngày không thấy ma chưởng của lão yêu bà kia rơi xuống, bốn phía liên tiếp vang lên tiếng kêu thảm thiết.

"Ai?" Jaejoong chậm rãi mở mắt, thấy Yunho vẻ mặt lạnh lùng.

"Chunnie!" Junsu gương mặt đầy nước mắt nhào vào lòng Yoochun.

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 1

[Chính văn chương thứ mười bốn]

"Joongie, chúng ta làm sao bây giờ?" Junsu khóc đến mắt xuất hiện viền đỏ.

Thừa dịp Junsu cố gắng ôm lấy Jaejoong khiến hắn không nhút nhít được, mấy tên hán còn lại vây quanh hai người. Cuối cùng cứ như thế mà bị bắt đi.

"Còn có thể làm gì nữa bây giờ?" Jaejoong quay sang mắt trợn trắng.

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 13

[Chính văn chương thứ mười ba]

"Joongie, cái này, cái này ăn ngon thật, ta nghĩ nên mua về cho Chunnie" Junsu uống rượu và ăn bánh trôi, có chút men say.

"Ân" Jaejoong ra bên ngoài nhìn sắc trời không còn sớm, nếu không quay về phỏng chừng sẽ bị mắng.

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 12

[Chính văn chương thứ mười hai]

—— nửa canh giờ trước ——

Một chiếc mã xa hoa lệ từ phía nam hướng tới sơn trang, chậm rãi đứng ngay cửa.

Mấy người hầu vui mừng hô "Nhị lão gia cùng thầy giáo đã trở về " một bên ân cần giúp đỡ đem ngựa dẫn vào.

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 11

[Chính văn chương thứ mười một]

"Ô nhìn này, nhị vị da thịt non mềm, chắc không phải là thiếu bạc tới chỗ chúng ta đòi chứ? !" Vừa vào cửa một người nữ nhân quần áo tươi đẹp khoảng bốn mươi tuổi đi đến, xem bộ dáng chắc là tú bà thanh lâu.

"Đi! Đi! Tiểu gia ta hôm nay tới nơi này mở rộng tầm mắt! Chuẩn bị cho ta một bàn rượu và thức ăn, kêu thêm mấy cô nương xinh đẹp lại đây hầu hạ mau!" Học theo sách dáng điệu ăn chơi trác táng, Jaejoong lôi kéo Junsu đang không tình nguyện nghênh ngang bước vào trong.

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 10

[Chính văn chương thứ mười]

Hai người đều là lần đầu tiên tới chợ, tất nhiên khó tránh khỏi hưng phấn, hoàn toàn quên mệt mỏi cả hai đi dạo đến một con phố, trên đường Jaejoong cùng Junsu còn ăn tiểu than thượng.

Sắc trời đã dần dần tối, Jaejoong và Junsu vẫn cảm thấy hưng phấn.

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 9

[Chính văn chương thứ chín]

"A! Joongie, ngươi xem, ngươi xem! Thật lợi hại a!" Junsu ánh mắt nhấp nháy như sao, vẻ mặt kích động.

"Ân! Ân!" Jaejoong hiếm thấy vẻ mặt này của Junsu, cũng tỏ ra kích động.

Trời ạ!

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 8

[Chính văn chương thứ tám]

"A a a a a! Sao lại buồn chán thế này a!" Jaejoong nửa thân ngã lên bàn học rộng thùng thình, đem giấy Tuyên Thành dùng để luyện tự(chữ) ném khắp nơi.

Sáng sớm hôm nay bị Junsu kéo đến thư phòng, Junsu tươi cười nói từ hôm nay trở đi sẽ cùng nhau học bài.

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 7


[Chính văn chương thứ bảy]

Buổi tối, Tiểu Thiển cố ý chuẩn bị bữa tối, tắm rữa rồi phải đi ngủ sớm.

Đã lâu không an tâm ngủ như thế, từ khi ly khai cô nhi viện, hình như chưa từng có cảm giác ngủ một cách hoàn chỉnh.

Ngữi thấy mùi hương từ chăn bông, Jaejoong trùm cả người, cười đến hít mắt.

Mơ mơ màng màng cảm giác được có người vuốt đầu mình, rất nhẹ.

Mỗi một đường vuốt ve dường như đều rất nhu tình.

"JaeJae, JaeJae, ngươi nói ta phải làm sao với ngươi bây giờ?" Thanh âm quen thuộc, lúc này cũng tràn đầy ôn nhu, nghe không giống với giọng điệu lãnh đạm lúc sáng sớm.

Là Yunho!

Phụ thân "Kim Jaejoong".

Jaejoong trong nháy mắt thân thể cứng ngắc, một cử động cũng không dám.

Ngày hôm nay thật thanh tỉnh, cho đến bây giờ chỉ thấy qua mặt phụ thân "Kim Jaejoong".

Theo lý thuyết "Kim Jaejoong" kia không phải con trai độc nhất của hắn sao?

Con của mình chỉ bị nữa mê nữa tỉnh mà không chết hẳn phải vui mừng vô cùng chứ?

Vì sao sáng hôm nay lại lãnh đạm như vậy?

Nếu như nói bởi vì "Kim Jaejoong" là si ngốc, như vậy hiện tại đây là gì?

"Ta đáp ứng mẫu thân ngươi chiếu cố tốt cho ngươi. Nhưng mà, JaeJae a, ngươi nói ta bây giờ nên làm gì?" Thanh âm thật bi thương.

Trên tay hình như có cái gì ẩm ướt lướt qua, lại dần dần trở nên lạnh.

Là nước mắt sao?

Jung Yunho rơi lệ sao?

Vì "Kim Jaejoong" ?

Đột nhiên cảm thấy tâm từ lâu vốn đã cứng ngắt bổng trở nên mềm mại, hơi đau đớn.

Thật tốt

"Kim Jaejoong" ngươi thực sự hạnh phúc!

Tuy rằng tiên thiên này có một chút tàn tật, nhưng mà ngươi có nhiều người quan tâm như vậy.

Thật tốt

Ta ghen tị với ngươi.

"Kim Jaejoong" tha thứ cho ta đi, ân?

Ta cũng muốn được quan tâm, được yêu thích.

Cũng không thể nhường ta một chút sự quan tâm sao, cảm giác này thật thích.

Chỉ cần một chút thôi là tốt rồi

Một chút thôi

Nghĩ như vậy, Jaejoong lại nặng nề chìm vào giấc ngủ.

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 6

[Chính văn chương thứ sáu]

"Ngươi theo họ mẫu thân, mẫu thân ngươi tên là Kim Tú Nghiên. Vì sinh khó ngươi nên qua đời, hình như là vì tưởng nhớ mẫu thân ngươi, Yunho mới để cho ngươi theo họ nàng. Bất quá Yunho rất chung thủy, nhiều năm như vậy cũng không tái giá" Heechul mặt lộ ra thần sắc đáng tiếc, "Phải biết rằng nữ nhân muốn gã cho phụ thân ngươi xếp hàng dài khắp chợ cũng chưa hết!"

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 5

[Chính văn chương thứ năm]

"Ngươi là ai a?" Jaejoong mở to hai mắt nhìn cái người ra vẻ là bác sĩ này, mặc dù vẻ mặt khôn khéo, nhưng cũng khó phai nhạt một bộ dạng Mông Cổ đại phu!

Nếu như thực sự nói như vậy, bản thân chẳng phải là tráng niên sớm sao? !

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 4

[Chính văn chương thứ tư]

"Đã tỉnh?" Tiếng nam nhân trầm thấp vang lên, tuy rằng không có...chút nào cảm tình nhưng cũng rất dễ nghe.

Jaejoong nhịn không được quay đầu lại, muốn nhìn chủ nhân của thanh âm.

Nhìn nam tử trước mặt, tâm Jaejoong không cẩn thận nhảy loạn xạ.

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 3

[Chính văn chương thứ ba]

Được, cứ xem như chính mình bị xuyên không đi.

Không chỉ thế, tiểu thiếu gia còn vô duyên vô cớ có một người cha.

Chờ một chút! Tiểu thuyết không phải nói xuyên không sẽ bị biến dạng sao? nhất định là Tá Thi Hoàn Hồn (kiểu như thuật di hồn đó)

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 2

[Chính văn chương thứ hai]

Thật ấm áp, trên người hình như là hơi mỏng, áo ngủ bằng gấm, thư thái mà ấm áp, còn giống như có ánh dương quang, thật hứng thú.

Một luồng đàn hương thổi qua, làm cho an tâm.

Đây là thiên đường sao?

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - CHƯƠNG 1

[Chính văn chương thứ nhất]

Đêm, rất tối.

Chết tiệt đèn đường không biết vì sao hết lần này tới lần khác cứ chớp tắt làm thấy không rõ, Jaejoong đã làm ngã vài cành liễu.

Chân hơi đau, phỏng chừng chảy máu rồi.

[DANMEI] NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?! - GIỚI THIỆU

NGƯƠI LÀ BA BA CỦA TA ?!

Tác giả : Thiên Thượng Hạ Mễ

Tên gốc : 你是我爸爸? !

Thể loại : phụ tử, xuyên qua , nhất thụ nhất công, công sủng thụ , hài , HE

Tình trạng tác phẩm : hoàn thành

Nhân vật : Trịnh Duẫn Hạo X Kim Tại Trung (Jung Yunho X Kim Jaejoong)  
Theo bản tiếng Trung tên nhân vật là Kim Tại Trung và Trịnh Duẫn Hạo nhưng trong bộ này ta sẽ chuyển hết sang tên tiếng hàn là Jung Yunho và Kim Jaejoong cho mọi người dễ đọc 

Nguồn: http://vnsharing.net/forum/showthread.php?t=168325

Trans by : QT ca ca

Editor : PinkyvaYunho or Rua90